nguyễn
thị khánh minh
Tĩnh vật hoa. Đinh Trường Chinh
Vào
quán nụ cười xin mua một nụ
Cười
thật to cho vỡ nỗi điên
Thời
buổi buồn và điên xôm tụ
Vào
quán đêm xin vay một giấc
Mơ
thật ngon để ngủ cho quên
Đời
ngoài kia đêm nổ tan tành mộng
Vào
kịch đời khóc thêm nước mắt
Mặt
nạ vui son phấn cười khan
Màn
kịch hạ cùng nhau hê rửa mặt
Vào
đường dài xin thêm một lúc
Dừng
chân. Nghe tiếng gọi ai quen
Cửa
nào mở người âm dương lúc nhúc
Vào
gác hoàng hôn xin một chén
Tím
mây bay uống cạn mộng mơ chiều
Mai
thức giấc thấy mình thơm một đóa
Vào
đóa hoa xin lòng mật ngọt
Nói
ra lời hiền hậu như hương
Bay
theo chim biết xum vầy tiếng hót
Vào
bầy kiến ghé thêm vai chở
Hạt
đau đời theo bước khổ kiên đi
Biết
nỗi thương cúi đầu vin nỗi khó
Vào
đồng lúa khẩn cầu một hạt
Hóa
hiện xanh trên đất nhiệm mầu
Chén
cơm đầy trên tay em khát
Vào
dòng sông vớt ánh trong veo
Quặng
lắng xuống bụi trần bao ý nghĩ
Hạt
chuông xanh. Lòng cuội nhỏ tan theo
Vào
hơi thở xin thêm ánh sáng
Cõi
mộng người bóng tối tủa như tên
Cứ
niệm và đi. Cứ nghe và lắng
NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
5.2017
Nguồn:
Gio-o
No comments:
Post a Comment