Wednesday, July 26, 2017

HÂN KHÚC & TRẦN GIAN


Hoàng Xuân Sơn

Thơ Joseph Huỳnh Văn

hân khúc
                       
đọc joseph huỳnh văn,với nguyễn xuân thiệp

mỏi lưng.  sào chống.  cạn đường
nằm nghe lục thẩm du dương bến tình
sao mình còn ở loanh quanh
chiếc nôi vinh sử
khúc quành máu xương
người còn thương mình còn thương
nên thơ chống chọi với tuồng hoa bay
một lời sơ thẩm ban mai
hỏi riêng mới biết chơn mày phôi pha
ôi.  xuân mặt đẹp như là
phẳng gương giác độ phồn hoa trập trùng

21 tháng bảy 2017


trần gian
niềm cô đơn nhiều khi dựng dậy
nhảy đựng
như lưỡi bào
đời có những cơn hứng trào bia bọt
chiều tro than củi cháy rực dòng
xếp lại hồn ô y
hơ tay vào phương tán
giữa nóng và nguội
hoàng hôn xám.  bình minh ửng hồng
lừng lừng ánh dội
hừng đông lưỡi rắn mắt mèo
đánh thức hồn âm nuối

yêu ngon trớn làm sao vội vàng
làn cong chạy
trốn
môi hung tợn rình rang gió mùa
đếm tận những nụ hôn
khô bỏng rẩy run treo chút nhiệt lượng đầu ngày
âm ỉ ngời vết sống
tới hết mùa xanh dương

[ đâu cần phải chui đầu vào đại dương tâm hồn mới lớn lao như biển cả chỉ cần một giọt nước cũng đủ sáng long lanh mắt người ôi giọt nước mang đời đi khắp ngã sao đất liền khô hạn mấy can qua ]

hãy đếm.  và nâng niu những cuộc tình
dù chiều nay lá vàng tơi tả
đêm vẫn săm soi hơi thở gần
để biết cuộc đời còn nương theo đại mộng
như cánh áo lần cởi hết khuy
triệu ngón sao băng giảo nghiệm lời nguyện ước

hoa vẫn nở dù hoa đang trôi
buồn man mác là hương nồng đắm đuối
hoa vẫn nở chìm đi đâu mà vội
nắng vàng ơi ngày xanh biếc ơi
đừng ngại nói những lời hoa mỹ
đẹp lòng nhau và đẹp lòng nhau

HOÀNG XUÂN SƠN
cuối tháng ba không năm

No comments:

Post a Comment