Vương
Ngọc Minh
Tranh Bùi Xuân Phái
tôi
bóp nó kêu “bóc.. bóc!”
phải
đến giấc này giấc 3-
4
giờ sáng mới khởi sự
khao
khát được ăn nằm cùng
em
(trăng sao) ôi nỗi niềm
khao
khát tới cháy bỏng ở
đời
có vô vọng mới có
chờ
đợi hiện tại khao khát
nó
thôi thúc phải mở sao
cho
ra bằng được cái ý
nghĩ
đang kêu “quác.. quác” trong
đầu
thực nhiều tầng phải đợi
đến
giấc này giấc 3 4
giờ
sáng thì chờ khởi trong
đầu
cái ý nghĩ ấy cái
ý
nghĩ khao khát được ăn
nằm
cùng em (trăng sao) cái
ý
nghĩ cứ kêu “quác.. quác”
từng
tiếng nghe cực hưng phấn
điều
oái oăm tôi bóp nó
kêu
“bóc.. bóc!” vỡ ra nó
lại
làm nên n ỗi v ô v ọng
trong
chuyện chờ đợi được ăn
nằm
cùng em (trăng sao) ôi
cái
niềm khao khát đến cháy
bỏng
ấy cứ thôi thúc phải
mở
sao cho ra bằng được
cái
ý nghĩ tại sao cứ
giấc
3 4 giờ sáng thì
kêu
lên “quác.. quác “ thực nhiều
tầng
trong đầu giời ạ tiếng
kêu
gì lớn tới độ loang
lỗ
những khoảng trống trắng tầng
tầng
sắp lớp trên trí nhớ
buộc
phải liên tục đánh lừa
ý
thức về các khoảng trống
trắng
tầng tầng ấy nó chả
khác
gì một mặt của biển
đêm
(sự phản trắc luôn tiềm
ẩn!)
phải đợi đến giấc này
giấc
3 4 giờ sáng mới
khởi
niềm khao khát được ăn
nằm
cùng em (trăng sao) ôi
tôi
bóp nó kêu “bóc.. bóc!”
lại
phải tung hê đống chữ
hiện
có (trong mồm) tạm thời
gạt
niềm khao khát cháy bỏng
sang
bên tôi chí cốt tẩn
mẩn
tất lòng hòng mở ra
cái
ý nghĩa chờ đợi cứ
kêu
hết sức vô vọ ng “quác..
quác..”
trong đầu thực nhiều tầng
sắp
lớp dẫu đang giấc 3
4
giờ sáng người ơi (!) tất
thảy
với tôi tóm tắt việc
thức
suốt đêm này qua đêm
khác
đã thành tâm bệnh vô
phương
chữa chạy phàm đã vô
đổi
dời hiện tại tôi vẫn
luôn
khao khát được ăn nằm
cùng
em (trăng sao!) ôi niềm
khao
khát tầng tầng đến cháy
bỏng!
..
VƯƠNG
NGỌC MINH.
Bài viết rất ý nghĩa, cám ơn bạn đã chia sẻ
ReplyDeleteclick xem thêm dạy kèm bình dương