Monday, January 30, 2023

M A I T H Ạ C H

Hoàng Xuân Sơn
 
Dặm Hoàng Hoa. Tranh Võ Đình
 
                     { gởi Thạch Mai }*
 
Những nụ mai xưa buồn hóa đá
mùa xuân ngồi dưới gốc cây già
gió thổi phất phơ đời tận hướng
lưng trời tuyết nhớ dặm hoàng hoa
 
Mỗi lần năm hết tâm cằn cỗi
thắp một không hư đóm lửa mờ
cùng đốt tàn tro hương nén cuối
khói quyện không tròn nỗi bơ vơ
 
Cảnh vật đơn thuần âm bóng sắc
nghĩ khẽ trong lòng năm sắp qua
ừ tuyết sắp tan đời sắp hết
quanh quẩn lất lây một xó nhà
 
Đất khách đất khách năm lại tàn
bút hoài thơ cũ một hành trang
nỗi thương gối chiếc hình xuân muộn
thấm áo sơn nhân lệ cảm hàn**
 
Thảng hoặc niềm thanh còn luyến nhớ
về chốn quê xưa sẽ một ngày
hỏi ánh tâm mai hồn vẩn thạch
bao giờ xuân ý nụ vàng bay!
 
)(
 
H O À N G  X U Â N  S Ơ N
1984 ( trích Viễn Phố- 1988)
 
Dặm Hoàng Hoa
[Một bức tranh quý của anh Võ Đình vẽ tặng HXS từ năm 1992 (cảm tác từ một câu trong bài thơ Mai Thạch( HXS gởi Thạch Mai) tưởng chừng như thất lạc sau bao cuộc dọn nhà. Nay tình cờ tìm lại được, giấy vẽ cuộn mình trong ống trúc.  Vui mừng cách chi.  Chưa kịp lên khung, chụp tạm gởi thân hữu quan tâm đến tranh Võ Đình.
Mai Thạch là một bài thơ cổ, ý và chữ rất khuôn sáo, có lẽ thích hợp với hoài niệm xưa.  Họa sĩ Võ Đình thích 
câu : Lưng trời tuyết nhớ dặm hoàng hoa . . . .]
 
*Thạch Mai, một bút hiệu khác của nhà văn, thi họa sĩ Võ Đình
** Anh Võ Đình trước cư ngụ ở Stonevale (Thạch Lũng, chữ Võ Đình) MD. 
Nhà trên núi South Mountain (Nam Sơn), là một sơn nhân thứ thiệt, tự nấu ăn, túi thơ bầu rượu giá vẽ.

Sunday, January 29, 2023

GIÓ BẤC

Đỗ Hồng Ngọc
 
Hoa mai nhà người 
Đi giữa Saigon
Phố nhà cao ngất
Hoa nở rực vàng
Mà không thấy Tết!
 
Một sáng về quê
Chợt nghe gió bấc
Ơ hay Xuân về
Vỡ òa ngực biếc!

ĐHN
  

LAN MAN CHUYỆN HỒNG...

Tố Nghi
 
Hoa hồng. Roses
 
…. hạp cảnh hạp mùa, còn mong hạp cả ý thi nhơn.
 
Hồng là màu, nhưng cũng là hoa. Tiếng việt tiếng pháp đều dùng chung chữ (hồng/rose) để chỉ hai chuyện khác nhau. Tiếng anh phân rõ, màu là pink. hoa là rose.
Tra trong nét, người tàu gọi màu là (sắc). Hóngsè là hồng sắc tức đỏ, là nguyên hết gam màu với sắc độ từ lạt tới đậm. Thêm xiẽ (xích), màu thành thắm tươi, thêm fēn (phấn) màu lạt độ. Fēn hóngsè, giản dị fēn sè (phấn sắc), là đỏ lạt, tức màu hồng VN không khác.
Hoa ngữ cũng phân biệt màu và hoa. Hoa hồng là méigui, hay mân côi. Từ chữ này, tín đồ công giáo mới xâu 50 bông hoa thành chuỗi mân côi (rosary, rosaire), siêng năng lần hạt khẩn cầu (… chưa từng nghe nói có ai đến sấp mình dưới chơn đức mẹ, xin bầu chữa cứu giúp mà đức mẹ chẳng nhậm lời...)
 
Hồng còn là động vật nữa nha. Theo lịch sử xuất xứ... hồng tàu hai chơn, tên là Hồng Tú Toàn, thảo khấu cường san hán gian thứ thiệt. Tìm miết chỗ đứng trong xã hội quan lại nhà Thanh hổng ra, Hồng bèn chớp thời cơ phất cờ khởi nghĩa, hô khẩu hiệu "phản thanh phục minh" rất ăn khách (biết giống ai hôn). Một chập, chưa đâu vào đâu, đã lẫm liệt dựng nước xưng danh "Thái bình thiên quốc". Xui quá xui, thiên quốc cáo chung về trời, Hồng Tú Toàn và đồng đảng cáo phó ra nghĩa địa.
 
Việt nam cũng tháp ra một loại hồng động vật khác, đông đảo, chạy đầy đường. Sương sương cản trở lưu thông xe sanh kẹt, trầm trọng hơn xe bể... ống khói. Tiền bối nương nương biểu dzậy. Nương nương có tay trồng ớt. Loại ớt mô bất kể, chừng vô tay bà y phép trái ra vị cay nồng, sắc màu đẹp bắt mắt. Đám nữ lưu nghe tiếng tăm tìm tới xin học hỏi, rồi được nghe cố vấn miễn phí. Bà dự tính viết cẩm nang trồng cấy, nhưng dang dở chưa xong đã cỡi ớt về trời.
Hồi sanh tiền, nghe nhắc hoài tới loại hồng mang tên "con sáu chơn". Tui hỏi bộ 6 chơn thiệt hở bác, sao ngó miết thấy chúng chỉ hai chơn y chang cháu hổng khác. Rồi nghe giả nhời, rằng 4 chơn kia tháp  trong nách, phải vén áo lên mới thấy đặng. Tui nói vậy kêu bằng con 6 chơn khiên cưỡng quá trời. Bà biểu thì vậy nên bác mới chọn cho chúng cái tên cúng cơm mỹ miều là... "con đĩ - ngựa".
Chuyện có thiệt hổng gian dối. Trường thiên tiểu thuyết “con sáu chơn” yên trí còn đầy sequels hãi hùng, dè đâu ngưng luôn tiến thẳng vào kết thúc !
 
Hồng thực vật, coi vậy hiền lành hữu ích hơn, tuy rằng hay bị phàn nàn chuyện gai làm sước da chảy máu. Ở những trự da độc có khi sanh nhiễm trùng. Theo như cách phân hạng ấy thì hẳn hồng bị tiếng oan. Nhiễm trùng hổng phải vì gai nhưng vì da, da lành thì cả trăm cả ngàn cái gai đâm dzô, chắc cũng hổng... tới nỗi.
Thực vật học xếp hồng vào họ Rosaceae, xuất xứ tiểu á trung đông và bắc phi châu từ thời thượng cổ. Tới đầu thế kỷ thứ ba theo đường tơ lụa đi cùng khắp.
Hồng thoạt tiên chỉ có chừng chục loại, hoa trổ đầu xuân tới giữa hè. Bông đầy hương sắc, mùi thơm dịu và ngọt, màu từ trắng sang đỏ đậm tới ngả  tím xanh oải hương. Thơm và đẹp nên rất được ưa thích, trồng bán khắp nơi.
Từ vườn, hồng còn chạy thẳng vào kỹ nghệ phấn hương. Do mùi không nồng thành không át giọng những hương khác, nên tinh dầu hoa hồng được dùng như nguyên liệu chánh pha chế nước hoa, kem bôi, phấn xức, thậm chí cả thức ăn thức uống trong kỹ nghệ thực phẩm.
 
Rồi để tạo những giống lạ và bắt mắt, cây hồng thoạt đầu chỉ tháp, sau còn lai giống để cho ra những loại mới. Tháp là giữ nguyên nhiễm thể, chỉ gắn thân cây này vô cây kia nhờ nuôi dùm. Lai giống là thay đổi nhiễm thể trong nhơn tế bào, nghĩa là thay đổi bông hoa từ gốc rễ.
Hồng tháp hồng lai có hình thể sắc hương hoàn toàn khác, nghe nói giờ con số đã lên tới chục ngàn rồi. Khoa sanh học tiến lẹ, giúp kinh doanh hoa phất lên, hồng được trồng và bảo quản trong nhà kiếng, cho hoa cắt quanh năm hầu thỏa mãn nhu cầu khách thưởng ngoạn.
 
Đám con trời ngó bộ hổng thương mến hồng như bọn da trắng. Dân gian trung hoa xếp hồng sau mẫu đơn, trà mi, hải đường, thậm chí sau cả thược dược. Lục tìm trong đường thi (văn thơ trung hoa thịnh nhứt thời này) kiếm lé mắt mà hồng cứ mờ mịt. Có thể vì cây hồng (thậm chí nguyên cả bụi) thân thấp, mỹ nhơn tựa vào hổng đặng; bông lại nhỏ hìu sao che nổi mặt hoa (đang thẹn thùa), nên rồi mới bị văn nhơn thi sĩ tàu ngó lơ... chăng ?
Dân việt ưu ái  hồng y chang đám âu mỹ, dám còn nhứt hạng luôn. Nếu phải tặng hoa, cứ chọn hồng là ăn chắc. Hoàn cảnh thời điểm nào cũng hạp, cả đám vui lẫn đám buồn (cưới xin, ma chay, chia tay, sanh nhựt, thăng ngạch, ốm đau...) cứ mang hồng tới là xong tất. Hoa hồng tượng trưng tình cảm tốt đẹp, màu sắc còn  kín đáo thố lộ ý chôn dấu trong lòng (trắng, hồng, vàng, đỏ...). Nên rồi hầu như hồng góp mặt hà rằm trong văn học việt. Cần mở ngoặc là ngoài những màu tự nhiên kể ra trên kia, nếu hồng có màu lạ khác, lục lam tím than hay đen chẳng hạn..., thì đây là chuyện loạn giác (vô tình lẫn cố ý) nên sanh loạn sắc, còn không thì là màu nhơn tạo phun thẳng vào bông hoa, hay vào nước cắm hoa.
 
Họ hồng đông nên hồng được chia đẳng cấp xã hội. Hồng làm hoa cắt là hồng qúi tộc, đài trang diễm lệ, tiềm tàng khả năng tạo thi hứng  - đứa kẹo kéo buộc phải ra tiệm mua hoa ôm dzìa biếu tặng, hồi móc bóp bỗng cảm xúc trào dâng... lòng đau như... dao cắt -
Hồng bình dân là hồng dại. Tiếng là dại chớ cũng phải trồng mới có cái ngó giúp vui, nhưng cắt làm hoa chưng thì khỏi, bị hương sắc hổng đặng khuê các như đàn chị trưởng giả.
Trong đám hồng dại nọ, có lẽ tầm xuân và tường vi là hai chi được nhắc tới nhiều nhứt. Chúng là anh em thúc bá của nhau. Tuy màu sắc in hệt, nhưng hìng dạng (thân lẫn hoa) khác nhau tí nẹo, muốn phân biệt cũng dễ
-Tầm xuân Rosa canina cây thấp, trồng thành hàng để làm rào giậu (giậu  tầm xuân). Là hoa đơn (đĩa hoa corona chỉ duy nhứt một lớp với năm cánh hoa) và hoa lẻ (đầu cành chỉ một bông, họa hoằn mới có 2)
- Tường vi Roca polyantha (tên khác : hồng tường vi) là giây leo, bám rào giậu (giậu tường vi) hay bám giàn (giàn tường vi). Là hoa kép, đúng hơn hoa đa (đĩa hoa nhiều lớp, số cánh cao, có thể lên tới hàng chục) và hoa chùm. Chùm hoa cho bông nhỏ, từ 7 tới 10 đoá. Nên rồi  tường vi còn thêm tên hồng tỉ muội (thất tỉ muội, thập tỉ muội) - và tầm xuân là dã tường vi -
 
*
Thi-nhạc giới việt y hình có huông, ai cũng nghèo ráo nạo. Tiền bạc chặn nguồn cảm xúc. Hồi nghèo, thi hứng nhạc hứng tuôn tràn, chừng bớt nghèo (chỉ bớt thôi heng) là y phép... tịt hứng ! Rồi nghèo vậy, khả năng đâu ra mà chạm tới hồng qúi tộc. Chưa kể có ông ngon lành, ngó đám qúi tộc bằng nửa con mắt, khi dể ra mặt. Xong mần màn đấu tranh giai cấp, day sang ngó tường vi.
 
Tức cảnh sanh tình, tức tình sanh thơ nhạc, nên văn học nghệ thuật thấp thoáng bóng tường vi.
Hồi nẳm Hoàng Qúi viết bản "Cô Láng Giềng "... năm xưa khi tôi bước chân ra đi, đôi ta cùng đứng bên hàng tường vi, em nói rằng em sẽ chờ đợi tôi, đừng nói đến phân ly...”  Đi bao lâu hổng biết, chừng dzìa thì em đang kéo hoa ly theo chồng. Cả đẫn tới hàng tường vi cũ, ngó hoa ngậm ngùi... “... đành lòng naу tôi bước chân ra đi, giơ taу buồn hái bông hồng tường vi, ghi chút tình em hứa chờ đợi tôi, giờ thôi đã phân ly...”
Hẳn còn những bài nhạc tường vi khác, nhưng tui hổng được nghe nên hổng biết.
Còn bài Ngũ Ngôn nọ là bài thơ tường vi thứ nhứt.
 
http://phovanblog.blogspot.com/2023/01/ngu-ngon-tuong-vi.html
 
Hỏi thích không thì biết, nhưng tại sao thì ấm ớ, bởi xưa rày thi ngữ tui bí lù.
Kiếm nét coi văn và thơ được cắt nghĩa là chi, chúng giống nhau, khác nhau chổ nào. Đọc ngất ngư nhiều chập vẫn trật ờ, chỉ hiểu rõ một điều : Văn thơ nên và phải nên phát sanh từ cảm xúc. Cảm xúc do đó là cốt lõi, là linh hồn, là thần khí của thơ văn.
 
Thơ khó hơn văn vì thơ có những qui luật riêng phải tuân thủ. Câu và chữ gò bó trói buộc ý thơ, biến thơ thành cô đọng. Âm và điệu còn làm thay đổi cả "hơi thơ". Dưng không thơ biến thành cô gái "xấu đẹp tùy người đối diện", tánh nết khó khăn, dấm dẳng kén cá chọn canh, hổng phải ai cũng cho tới gần chạm vào -  mà cho chưa chắc đã có ai dám gồng mình... thử !
 
Cảm xúc tạo thi tánh (cho cả thơ lẫn văn). Qui luật tạo nhạc tánh. Nhạc tánh có âm hưởng (harmony) và tiết tấu (rythm), chắp cánh cho cảm xúc bay cao, dễ chạy vào tim óc độc giả, cắm dùi ở lợi.
Thơ văn không cảm xúc do thiếu cánh thành hổng thể bay, có cố gắng lấy đà nhảy tưng lên thì cũng rớt xuống cái ạch - kêu ambulance chở vô cấp cứu rồi gọn lẹ mang ra nghĩa địa, để chủ nhơn tác giả còn rảnh đầu óc tay chơn mà sáng tác... nữa -
 
Nhạc tánh của thơ giúp thơ hóa thân thành nhạc, để những đứa trình độ thơ thiếu thốn đỡ vất vả, ngó vào mà chậm chạp màn thẩm thấu thơ (ai hở, còn hỏi).
Kết quả : Ngũ Ngôn Tường Vi biến thành tấu khúc Theme and variations, viết ở cung ngũ ngôn.
Theme and variations, theo đúng tên gọi, là kỹ thuật dựng chủ đề kêu bằng theme (theme chánh), xong tạo ra các themes phụ từ theme chánh, để hình thành những variations. Khác các tác phẩm đồ sộ bài bản (symphony, concerto, sonata...) Theme and variations là những tiểu phẩm ngắn, giản dị, dễ chơi dễ nghe, không nhằm mục đích thưởng thức nhưng giải trí nhẹ nhàng.
 
Về hình thức, theme chánh bài thơ là "tường vi", xuất hiện ngay đề tựa.
Sáu variations, viết tắt là V,  chứa 6 themes phụ,. Đoạn chuyển transition ngắn, chỉ 1 câu dẫn ý thơ (hường ơi. đã sớm mai), Và đoạn coda 2 câu kết thúc.
Trong 6 variations, hơi thơ liền lạc với tempo liên tục giảm... V1-vivace, V2-allegretto, V3-andante, V4-adagio, V5-largetto, V6-lento... Cảm xúc lắng dần, sâu xuống, rộng ra.
Hai câu coda (tưởng rằng sẽ cất giữ - tường vi đâu xuân thì) lập lại ý của variation thứ 6 cuối cùng.
Bài thơ không có chữ hoa, không dấu, ngay cả dấu chấm hết (cuối câu). Dấu chấm giữa câu, nếu có, chỉ để ngắt hơi ngắt ý. Ngó chừng... đây là đặc điểm (và độc điểm) thơ Nguyễn Xuân Thiệp... có lẽ ?
 
Coda kết thúc bài thơ là tiếng thở dài nhẹ....
Chấm câu còn hổng có, nói chi tới chấm than.  
Đọc xong hồi lâu rồi mà nghe chừng âm vẫn vọng vang không dứt !
 
Năm mới chúc toàn phố an khương.
 
TN
2023/01/22 

Monday, January 23, 2023

TRANG THƠ MÙA XUÂN: EM MÃI LÀ HAI MƯƠI TUỔI…


Tranh Ann Phong.
 
Trong bài thơ “Không Đề” của cố thi sĩ Quang Dũng, có hai câu của chàng nói với nàng sau hai mươi năm xa cách, Em mãi là hai mươi tuổi/ Ta mãi là mùa xanh xưa… Điều gì khiến Quang Dũng vô hiệu hóa được sự tàn phai của thời gian? Mùa xanh ấy có phải là điểm nhấn rực rỡ của mùa xuân trên dòng trôi bốn mùa, và phải chăng tuổi hai mươi là nơi mà nhịp bổi hổi bồi hồi của đôi trái tim để lại dấu ấn? Nó mạnh mẽ tới mức người ta thấy thời gian ngừng lại. Ngang đó. Không trôi. Cứ là mùa xuân, cứ là hai mươi tuổi. Nó là gì vậy, mà dám chơi ngang ngửa với thời gian? Hình như là tình yêu. Hình như là tại khí tiết mùa xuân. Hai mà một. Cho nên, hình như thôi, vì bạn đọc hết những bài thơ dưới đây – của các nhà thơ Bùi Giáng, Nhã Ca, Pháp Hoan, Sara Teasdale, Lê Thị Kim, Trịnh Y Thư, Nguyên Yên, Nguyễn Thị Khánh Minh, Chiêu Anh Nguyễn, Vũ Hoàng Thư, Hoàng Xuân Sơn, Nguyễn Xuân Thiệp – sẽ thấy hết cái năng lực chuyển hóa vui-buồn của nó trong tâm chúng ta. NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
 
 
BÙI GIÁNG
 
Lời xuân
 
Xin lời nói ở trên môi
Là lời ở lại bên đời quên nhau
Bụi hồng, ấy của chiêm bao
Thì con sóng đục chìm vào nước xanh
 
Linh hồn, ấy ngục xin kham
Lời sai trên miệng sẽ không là lời
 
Xin mùa lá rụng và rơi
Sẽ lên đường gặp ấy trời mùa sau
 
Ra đi hẹn với xuân đầu
Buổi hồi nguyên lại pha màu bình minh
 
Con chim về sẽ đậu cành
Tiếng ca ấy sẽ hòa thanh với lời
BÙI GIÁNG
(Trích từ tập thơ Mưa Nguồn)
 
 
NHÃ CA
 
Vết cắt xuân
 
Tôi giẫm mùa đông dưới gót chân
Sầu tôi vết cắt vẫn chưa săn
Bùn rong rễ mốc, hồn cây mục
Một mặt trời in đỏ dáng xuân
 
Tuổi đã mù trơ, gió đã yên
Cành rêu thơ dại, cổ tay mềm
Biển xa cát gạn cuồng lưu rút
Trôi hết đâu rồi tuổi thiếu niên
 
Tôi ngó hoài trên váng đá xanh
Hào nghêu dần nhấm hết tên anh
Nhìn coi, đó, nụ cười xa lạ
Bờ bãi nằm nghe biển giật mình
NHÃ CA
(Trích từ tập thơ Nhã Ca, NXB Thương Yêu, 1972)
 
 
PHÁP HOAN
 
Sự cứu rỗi của mùa xuân
 
Những ngày tháng đẹp bọc kín trong những giấc mơ đẹp
tôi đã biết sống vui hơn sau bao ngày mỏi mòn trên giường bệnh
mùa xuân đã thực sự cứu vớt một cuộc đời
 
Tôi sẽ ra đồng và gieo những bài ca
tôi sẽ đặt tên những bông hoa luống tuổi
ngọn gió mát lành sẽ buộc tôi mãi mãi nơi đây
trên những đám mây khắc mãi những bản kinh cuộc sống
 
 
Những chùm trái ngọt đang chờ đợi trên cây
những dòng sông chưa một ai tắm gội
những cây cầu mây nơi đàn chim ước hội
những con đường nơi tôi cất bước trở về nhà
 
Và sự thật sẽ cất cánh bay cao
và trên đường đi không thiếu những lời chào
đá không là vàng, củi không là thóc
và lửa đạn không mang lại vinh quang
 
Tôi sẽ nằm xuống như một hạt giống bé con
và trong đất đen tôi vẫn còn ca hát
dù lớn lên, lụi tàn hay mục nát
tôi mãi được trở về với đất mẹ quê hương.
PHÁP HOAN
(phaphoan.com)
 
 
SARA TEASDALE
 
Thuật giả kim
 
Em sẽ nâng trái tim như mùa xuân
Nâng đoá cúc lên cơn mưa buổi sáng;
Trái tim em như chiếc cốc màu xanh
Chẳng giữ gì ngoài những niềm cay đắng.
 
Em sẽ học từ hoa lá trên cao
Giữ trong mình những sắc màu lấp lánh,
Để chuyển hoá thứ rượu của buồn đau
Thành chất vàng óng ánh.
SARA TEASDLAE
(Pháp Hoan dịch)
 
 
LÊ TH KIM
 
Khoảng trời xanh của tóc
 
Ta nhặt trên tay
Nửa mảnh hồn mình
Xanh lá cỏ
Và xanh niềm mơ ước
Người đâu nơi xa
Làm sao biết được
Nửa mảnh hồn kia
Nỗi-Nhớ-theo người
 
Trời Sài Gòn rất xanh
Và mây vẫn trắng
Sáng hôm nay
Chợt thoáng chút heo may
Nhắc mùa xuân
Đang hé nụ trên tay
Hãy trôi hết
Niềm đau vào dĩ vãng
Cho nỗi ngậm ngùi
Ánh lên tia nắng
Và khoảng trời xanh của tóc
Quay về
 
Ơi người ơi
Xin cùng ta ngắm kỹ
Phố ngoài kia
Me – lá đã hết vàng
Lá xanh nõn
Đón mùa xuân lụa mới
 
Và ta đó
Chừng như vừa nhặt được
Trái tim mình
Mới-mẻ-giữa-mùa-xuân
LÊ THỊ KIM
 
 
TRNH Y THƯ
 
Lục bát
 
Tiếng đêm giao bóng trăng ngàn
nụ hoa chớm nở đã tàn canh thâu
buông tay lỡ nhịp dạ sầu
bơ vơ một nỗi tìm đâu quê nhà.
 
Sáng ra thấy tóc chấm vai
chợt hay năm tháng đã dài đời nhau
dặm trường nhớ buổi mưa mau
xót xa ngày muộn trước sau – thôi đành.
 
Xin cho một khoảng trời xanh
dẫu không tri kỷ vẫn quanh nỗi buồn
xin cho một góc trời gần
dẫu không duyên nợ vẫn cần vòng tay.
 
Tôi đêm giú chín trái xanh
tôi xuân trái nở bên cành đông mai
em đừng cửa đóng then gài
tôi xuân đứng ở hiên ngoài chờ em.
 
Sương bay lả tả đầu ghềnh
tôi xuân gác trọ lênh đênh nửa đời
bờ thu áo trắng tro phai
bài ca nội cỏ âm dài tang mây.
TRỊNH Y THƯ
(Trích đoạn từ bài thơ Con Nước Vô Danh gồm 42 bài lục bát).
 
 
NGUYÊN YÊN
 
Đêm
 
Cuối năm
mưa giao thừa đổ dốc
mặt lộ trơn tuột mọi chuyển động
những bóng ma
phản chiếu ngày tháng tuột dần.
 
Mưa giao thừa, giao thừa mưa
như lệ đổ
cơn sầu vào thành phố
vào mảng tim khô
vào tận cùng thể xác
nơi vết tích cuộc tình
như cơn mê
hợp tan.
 
Đêm ba mươi
xối vào ký ức
hình ảnh những giấc mơ
và từng cơn buốt nhức.
 
Làm sao bôi xóa hết
những vết nứt hằn sâu
từ phỉnh gạt
từ hoang tưởng.
 
Làm sao bôi xóa hết
khi trái tim
còn thức.
NGUYÊN YÊN
 
 
NGUYN TH KHÁNH MINH
 
Nụ trăng đêm trừ tịch
 
Trong căn phòng cuối năm
Em nghe tiếng tháng Giêng
Rù rì nụ mai nhỏ
– Hãy chờ đêm, chờ đêm…
 
Xin anh đừng thắp đèn
Cho em còn nhìn thấy
Chút nắng ngày sót lại
Trong thăm thẳm nhìn em
 
Em nghe tiếng nói anh
Gần như bước mùa xuân
Đang đi về trước ngõ
Em nghe anh nói thầm
 
Xa như gió mùa đông
Đang thì thào từ giã…
Như chạm phải thời gian
Bước nắng mưa mệt mỏi
Em cầm bàn tay anh
Rưng rưng niềm đá sỏi
 
Như về theo hoa khuya
Hương ba mươi tĩnh mịch
Miên man nụ hôn đêm
Nở thành trăng trừ tịch…
NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
 
 
CHIÊU ANH NGUYN
 
Mùng bốn
 
Sáng này bầy chim sẻ đã bỏ đi đâu
Những ghế bàn ẩm
Dãy phố cong hoa sứ rụng mê buồn...
Sáng đầu năm con dốc thả giận hờn
Khách quen ngồi
Môi quen thơm
Gió quen hơi thầm thì vọng
 
Góc quanh có con sông lượn về vô định
Sách vở trơ mùi giấy quạnh hiu.
Sáng nay buồn như thể cô liêu
 
Hẹn hò tuổi mới
Ráng son gầy trên môi
Níu một thời
Tươi.
CHIÊU ANH NGUYỄN
 
 
VŨ HOÀNG THƯ
 
Buổi sớm xuân
 
chừng như
          dậy giữa cơn mồng
nguồn reo
          suối mở
khơi hồng mạch xuân
người có bên?
hương trầm gần?    
mà tôi bỗng
          nhịp muôn phần xuân ca
bật nguồn âm lời quê xa
ngày tích dấu
điệu rất nhà
          thân quen
buổi sương sớm
          có nhúm nhen
cơn gió thoảng
cửa hờ then
          thuận tùy
em má chúm
rộng vòng khuy
xuân về trổ hội
          chân đi dậy nguồn
tôi như chao
một cánh chuồn
đậu ngày vô lượng vỡ bùng nguyên xuân
VŨ HOÀNG THƯ
 
HOÀNG XUÂN SƠN
 
Áo xuân xưa
 
Vịn hờ
vai áo em
xưa
ngỡ chòm mây trắng bay qua
vực hồng
có đôi chim vợ chim chồng
hót tràn khe lãnh
rừng thông
nắng trào
ửng mùa xuân
tới non cao
du hồn tiểu lụy
hoá vào đại ân
chín rồi
quả mộng trầm luân
áo em trắng giữa muôn phần
cỏ
cây.
HOÀNG XUÂN SƠN
 
 
NGUYN XUÂN THIP
 
Trời đã cuối năm
 
em yêu
trời đã cuối năm
sao không nghe
       tiếng chim họa mi
       từ thơ tomas transtromer
       hót
 
bông tulip
      và daffodil. vàng
      cũng chưa nở lại
 
buổi chiều. anh chờ nghe. tiếng hát. từ bóng cây bông sứ
      chùa xưa
chỉ có tiếng gió. qua hàng ngói. xám
đâu bếp lửa đồng tâm. và lộc hưng. ngày nọ
anh kêu thầm. nỗi nhớ
      đất ơi. thời gian ơi
NGUYỄN XUÂN THIỆP
  

ĐÓA HOA NHỎ ĐÊM GIAO THỪA

Duyên
 
Đóa đổ quyên nở đêm giao thừa. Photo by Duyên
 
Gần tết, hai vợ chồng bảo nhau dọn dẹp nhà cửa, mua sắm cho mấy ngày tết, dù biết năm nay các cháu: đứa bận công tác xa, đứa bận gia đình sẽ không về ăn tết. Ngoài kia trời mùa đông ảm đạm. Năm nay từ dạo Noel, sau trận bão tuyết thời tiết trở nên khô ráo. Oái oăm thay, mặt trời cũng trốn theo tuyết trắng…Tết giữa mùa Đông nước Mỹ lạc loài, tội nghiệp…
 
Vẻ rộn ràng ở những cửa hàng tạp hóa á đông vẫn lênh chênh, gượng ép, một phong tục cũ kỹ ghép vào khung cảnh mới, khung trời mới, thêm thời tiết khắc nghiệt nơi miền đất mới, nơi. mưa không thấm đất cho tuổi trẻ. Nơi. mái tóc xưa nay đã bạc mầu theo năm tháng, những kẻ tha hương từ khi đất nước bỗng đổi đời…mãi dõi về một quê hương, ngày càng xa lắc…
 
Đêm qua sắp giao thừa, chợt như có mắt ai nhìn bên cửa sổ, ngoảnh nhìn chợt phát hiện bên góc nhà có một đóa hoa mùa Xuân của Mỹ, hoa azalea, tiếng Việt là hoa đỗ quyên:). Chậu hoa nhỏ ngày hè đã được đem  vào nhà trốn tuyết mùa Đông. Đóa hoa đang dịu dàng nở mừng Tết Việtnam. Không báo trước, hoa tình nguyện ra đời vào ngày ý nghĩa  nhất của một năm, điều. tự nó đã tuyệt vời! cho hoa đẹp hơn những cây hoa cúc đại đóa (được ép nở thật đều đặn vào ngày Tết  Nguyên Đán, chuyên chở về từ Florida) và những bó hoa tươi chúng tôi mua hôm trước bày cúng Tết.
 
Đóa hoa đỗ  quyên nở ấm áp như khi tin cháu ngoại O texted:
-I am coming this weekend bà!
-But I am not over with my cold yet, I don’t want you to get sick, you have school yet.
-I am fine, if you would let me come.
-ok!
tôi trả lời cháu.
-i will bring you soup.
-what will you make for me?
-wonton soup!
 
Đêm trước ngày giao thừa, O theo xe bạn về, trên tay xách theo một giỏ nhỏ có hộp nước soup (homemade), một gói nhỏ vài viên hoành thắn, một vắt mì, O cẩn thận xếp vào tủ lạnh để trưa mai nấu cho bà:). Trước khi chào good night, O hỏi:
-How do I say happy new year in Vietnamese, bà?
-Chúc mừng Năm Mới!
mỉm cười, tôi nói với cháu và dục O đi ngủ, đã quá 1 giờ sáng, ngày 30 tết.
Ngoài trời vẫn lất phất mưa, bà cháu nhìn nhau lòng ấm áp…
 
Những cơn mưa quá khứ đôi khi dồn dập về, như mùa mưa Việt Nam, có bao giờ dứt?
Mưa sẽ còn rơi mãi qua những chênh vênh đời người, trên xứ lạ. Có gì đâu, dù cho mưa không thấm đất! vì mảnh đất kia mãi mãi không phải là nhà…
mưa tuôn trên đất mới, nương nhờ. mưa tưới mùa màng cây trái. mưa đơm bông kết nụ. mưa tưới mát cuộc đời. mưa vỗ về đất. mưa vòng tay ôm…như vòng tay bà ôm cháu, đêm nay.
 
Mưa mãi rơi…mưa rơi, rơi mãi…
mưa tuôn ra biển cả, nhập dòng Thái Bình Dương tìm bến bờ xưa. mưa kết thành mây tìm về quê cũ, nơi. tự nghìn xưa…mưa đã chẩy thành nguồn trong lòng đất mẹ…
 
duyên
Mùng  Một Tết Quý Mão.
 
 
 

Saturday, January 21, 2023

CUỐI NĂM

Lưu Na

Hoa mai vàng nhà ai

Cuối năm đứng sân nhà bạn
Hoa vàng muôn cánh tràn rơi
Phủ nền gạch im hương trải
Chút hồn xưa bỗng nhòe tan
Như bụi bay theo cơn gió

Góc chợ lao xao buôn bán
Muộn màng tất bật ngày cùng
Hoa trái bánh chưng kẹo mứt
Hớn hở trao tay như ma
Kiếp sầu nhân gian vội vã

Vọng trong tiếng người năm cũ
Nghe ra một nỗi héo mòn
Lắng nhìn mầm cây nứt mạch
Thấy màu năm tháng phôi phai
Gọi ai muôn lời không tiếng.
 
LƯU NA
02072016

MẸ DẠY CON NGỒI NHƯ NÚI

Nguyên Giác
 
Thiền định. Tranh Lê Ký Thương
 
1
mưa bụi lướt về trong mơ
ướt sũng một thời trí nhớ
thì thầm cổ tích như thơ
bay vào trong con giấc ngủ
 
mẹ ru con lời dịu dàng
nguyện cho mưa về tốt lúa
nguyện cho khắp cõi bình an
nguyện người người xa nhà lửa
 
2
mưa xa bay khắp bạt ngàn
nhớ thương về theo muôn lối
mẹ tập cho con đánh vần
dạy con thành sông, thành núi
 
mẹ nói con phải thương người
ba cõi kiếp xa vô lượng
đếm sao kể hết ơn đời
sống từng khoảnh khắc trân trọng
 
3
mưa đêm chở ngát rừng hương
về ôm từ bi phố nhỏ
nghe mẹ dạy con yêu thương
sợi nắng, cái bông, ngọn cỏ
 
mẹ dạy tỉnh thức dịu dàng
thương cả gà con, gà mẹ
coi chừng giẫm kiến bên đàng
con nhớ bước đi rất nhẹ
 
4
mưa khuya chở lạnh vào đêm
nghe mẹ đọc con trang sách
chen tiếng mưa sa bên thềm
ngủ ngoan giữa lời tí tách
 
mẹ hát ca dao ạ ơi
nguyện con vuông tròn học chữ
nguyện con thiện pháp không rời
nguyện con lời lời pháp ngữ
 
5
mưa đêm tiền kiếp chưa qua
mẹ dạy con ngồi như núi
nghe thở hơi gần, hơi xa
nghe vắng muôn sông nghìn suối
 
mẹ dạy không ta, không người
bước đi giữa rừng công đức
mắt từ nhìn khắp nơi nơi
rỗng lặng đêm ngày tỉnh thức
 
6
mưa đêm buồn khắp Sài Gòn
ướt sũng một thời mới lớn
mẹ hát rằng có là không
khổ đế mười phương đau đớn
 
rằng con là biển, là rừng
rằng con là mây, là nắng
rằng thân chảy xiết không ngừng
rằng tâm ba thời vắng lặng
 
7
Sông Hằng tiền kiếp mưa đêm
dịu dàng lưu chảy trong con
sáng trưa chiều tối hiện tiền
bờ này, bờ kia cạn dòng
 
lời mẹ con ghi vào thơ
chữ bay lưng trời cánh nhạn
cõi này con sống như mơ
đi đứng nằm ngồi rỗng lặng.
 
Tết Nguyên Đán Quý Mão 2023.
NGUYÊN GIÁC