Sunday, April 30, 2017

KÝ ỨC THÁNG TƯ


nguyễn thị khánh minh

Tranh Đỗ Hoàng Tường

1.

Dẫy bỏng mầu xanh. Đất cong người ngó. Lửa trong nắng ấy. Đem ngày tới
Lửa trong ngày ấy. Cháy lan màu phượng đỏ. Cháy loang nỗi sợ.
Những bóng lá nào còn có thể rơi xuống. Những tiếng động nào còn có thể lay động. Những bước chân nào còn có thể đi.
Lời nói bốc khói. Hạt lệ cũng đang bốc khói. Những thành phố những con đường bốc khói. Người ta đang chụm lửa cả thời gian.
Đứng ở đó, một ngày mùa hè bất động. Mắt nhìn tôi hạn
Trời ơi. Tôi nhớ những cánh chuồn chuồn bay trước cơn mưa
Rồi nó bay vào trong câu thơ hạnh phúc…

4.1978


2.

Con cừu con dê đứng bên lề gậm bóng cỏ hoàng hôn. Con ngựa thồ hàng mù hai phía quen lưng gánh nặng. Thảo nguyên là những con đường vạch sẵn. Bò nuôi chuồng quên rồi vị cỏ đồng. Bao la xanh là loanh quanh rào chắn. Con cá trong hồ kiếng đớp cành rong biển nhựa. Đại dương là những quẫy đuôi quanh…

Có phải là con dế dưới thân củi mục tiếng gáy không qua khỏi bóng đêm. Con giun. Trời cao ngang đất đi bằng những bước oằn thân. Con dế con giun mọc hoài đuôi hèn mọn.

Nhà ta thềm biển đông. Mỗi sáng muốn nhìn mặt trời. Con sóng phải liếm sạch bao nhiêu lần ác mộng đêm đen. Nhà ta thềm biển đông. Mỗi đêm ngủ nghe biển rầm rì một biển lệ. Nghe biển xông mùi máu anh em.

Tiếng hát của loài giun dế của cá kiểng của bò nuôi của ngựa thồ của dê của cừu trong cuộc thoát xác làm người. Ngửng mặt nhìn trời. Biển đông. Cất cao tiếng hát.

4.2011


3.

Phố thiếu nữ. Khung cửa sổ thức khuya. Bài vở ngập đầu vẫn nhường cho trái tim tôi một chỗ. Đợi chờ. Trên cổng gỗ con mắt thùng thư mở hoài trông ngóng mỗi tuần người đưa thư bỏ vào đó một cành hoa từ cánh đồng oải hương phía bên kia bờ biển lớn. Sài Gòn tóc mây đung đưa ràng non mùa diệu mật. Chúng ta nói với nhau bằng lời chim hót reo xuân.

Phố thiếu nữ. Khung cửa sổ lệch xô hốt hoảng. Mùa giấy trắng tan tác. Mùa hè về như cơn bão. Hàng phượng thất thanh tung cánh đỏ. Cơn mưa chẻ nghìn mảnh phố. Những con đường ứa lệ. Chúng ta nhìn nhau như sắp thất lạc nhau. Đàn kiến cụng đầu đi lặng lẽ. Sài Gòn tóc mây buộc chĩu hoàng hôn.

Phố ngày chúng ta lớn. Co cụm vòng tay. Liu riu lề đường. Lú ngọn đèn dầu. Bóng khuya khẳng khiu chân ghế phố đổ dài đen thẫm. Chúng ta nhìn nhau bằng mắt lửa que diêm cuối phố. Bật những giấc mơ. Khói thuốc lãng quên ngắn hạn.

Ký ức mọc rễ đau những con đường thủ đô một thời hoa mộng. Phố ngày chúng ta lớn người đi như bóng nói với nhau bằng lời đêm đêm lầm lũi. Người đi như mất. Phố kiến cỏ vọng phu còn đá nào cho tượng…

Phố ngày chúng ta lớn. Những mặt nạ buồn. Che dùm nhau nước mắt. Bảo bọc dùm nhau nụ cười để đêm về còn nguyên vẹn nhìn nhau bình yên mừng mừng tùi tủi. Để mỗi nguyện cầu biển lặng sóng êm cho người đi về bến.

Phố ngày ấy, một vết thương. Hoài không dám mở băng dán.

4.2012


MÕ PHỐ

Mõ phố rao buồn
Ngọng nghịu hồi chuông
Ù con gió chướng
Áy cỏ tai ương

Buồn rao mõ phố
Dựng mồ khói sương
Người ma nhí nhố
Cám cảnh âm dương

Vọng rao hồn phố
Tai nghe rất rõ
Nước mắt đang tan
Cười ran như vỡ

Chân người thấp cao
Rừng sâu hút bóng
Tượng đá chờ nhau
Buồn rao mõ vọng

Vọng phố lưu vong
Mất tên mất tuổi
Nhớ biển lưu thân
Hạt sông ngậm muối

Hạt buồn rao mưa
Phố kim phố cổ…
Chuyện kể. Đời xưa
Sài Gòn nức nở…

2017 
NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH

(Nguồn: Gio-o)

30 THÁNG TƯ. NHỚ NGUỆCH NGOẠC


Hoàng Xuân Sơn

Tĩnh vật hoa. Đinh Cường

mặt trời phương nam thơm đất sống*
bên này sông nơi tôi lớn lên
chùm keo xanh nở ra bông gió
thổi rợp hương giang một bến hiền

em bên kia sông đài phượng các
tóc chia.  ngôi rẽ giữa.  yên hàng
tôi nghe một vì sao chúm chím
duyên cười theo mỗi chuyến đò ngang

thêm tôi.  tuổi.  cù tôi đi xa
chiếc nón quai nghiêng ở lại nhà
phương nam chết dấp màu đất lịch
sóng hiểm xuân thu đáy tị hà

bốn mươi hai năm cột mốc đeo
hôm nay lạnh.  nóc câm xuân sớm
cái rác bay đi mấy lượng triều

HOÀNG XUÂN SƠN
sáng 30 tháng tư năm 2017

*ý nguyễn đức tùng

Saturday, April 29, 2017

CÓ MỘT DÒNG SÔNG...


Duyên

Sông Đồng Nai. Hình Internet

viết cho anh Dũng, tháng 4 buồn...

đêm qua. trong trí nhớ
recite một bài thơ. buồn...
chìm vào giấc ngủ
nhủ lòng mình, sáng dậy
chép bài thơ.

trí nhớ mập mờ
dẫn tôi đi...xa lắm
đầu óc trắng tinh
trở lại với mình
tinh khôi. ngày đó...

có dòng sông xưa. bàng bạc
cuối con đường
có con đò nhỏ, ít người qua
bên này sông là thành phố nhỏ
bên kia, làng quê
dân chơn chất, hiền hoà.
đất mênh mông...
không hiện hữu. một số nhà*

người lái đò
thuỷ chung. không bắc cầu
nối hai đời sống
một thành thị. một thôn quê
một dòng sông. một con đò...
và một cuộc chiến, không xa.

một ngày kia, có tôi
đáp chuyến đò, trưa
tìm đến ngôi nhà. không có số*

vách trống. yên bình
khu vườn rộng. bao la
cha mẹ hiền
và một người em gái nhỏ
báo tin buồn
anh D vừa tử trận, hôm qua.
anh ra trường. mới đeo lon chuẩn uý
không hiểu sao. khi anh C mất
anh được phép về
qua nhà tôi thắp nhang
cúi đầu, cầm nước mắt
giận chiến tranh tương tàn
cướp đi nhiều sinh mạng
cả anh C thân yêu
người, anh hằng quí mến
có ngờ đâu...
giờ. lại chính mình
giã từ cuộc chiến.

hỡi dòng sông
tự bao giờ
đã ngập tràn nước mắt.
anh đi rồi
sông buồn. giữ lại. bóng hình anh...

nói gì. với gia đình anh
tôi không nhớ rõ
làm sao. tôi qua được chuyến đò
trở về. thành phố nhỏ
...như người lái đò
tôi để lại. bên kia sông
những khuôn mặt. nát lòng...

có một ngày thật buồn
trên chuyến đò ngang
cụm mây ngỡ ngàng
soi mình trong dòng sông
đã nhuốm mầu nước mắt
trí nhớ tôi. buồn...
trắng. mầu mây trắng...

DUYÊN

*gia đình anh Dũng ở xã Hoá An, bên kia sông Đồng Nai.  anh học giỏi, cựu h.s. Ngô Quyền (k3), sinh viên Khoa Học MGP. Anh rớt đại học một năm, vào Thủ Đức. khi nhập ngũ, anh mượn địa chỉ nhà tôi cho dễ liên lạc. khi anh mất, người lính tìm đến nhà, chúng tôi phải đưa ông qua bên kia sông để báo tin buồn cho  gia đình anh.


GIỚI THIỆU SÁCH HỒ ĐÌNH NGHIÊM



Lời tác giả
Đã mười hai năm Dương lịch lặng lẽ sang trang
Tháng Tư năm nay cuốn sách thứ 5 “Kẻ Âm Lịch” hiện về
Chụp lại tấm bìa như khoe của
Gạo châu củi quế ai mặn nồng!
Lotus Media xuất bản Amazon vừa lên kệ
Cám ơn Trần Triết Uyên Nguyên chí tình lo toan
Hồ Đình Nghiêm sẽ ghi tặng văn hữu nay mai vậy.

Liên lạc với tác giả:
hodinhnghiem@hotmail.com