Nguyễn
Lương Vỵ
Siêu thực. Tạ Tỵ
I.
ngàn
thu xưa về nhẹ trên vai
trăng
cổ lâu xanh những dấu hài
lãng
mệnh tình tang lau nếp gấp
cuồng
thi tính tịch nhại trần ai
cố
cựu còn nghe sông máu chảy
thanh
tân vẫn thấy núi xương phai
sử
lịch ác nhơn chi lắm vậy
ngàn
thu xưa mai sau ngân dài.
II.
ngân
dài chuông gióng bóng sinh linh
rờm
rợp xuyên không buốt mái đình
đờn
nhị hòa âm bông nắng dậy
hồn
quê chớp mắt áo hương trinh
giữ
mãi lời kia trong đáy ngực
ghi
hoài ý nọ giữa vô minh
cớ
sao vũ trụ im thin thít
vậy
đó tri âm vẫn một mình.
III.
vẫn
một mình gặm nhấm thời gian
có
đâu tri kỷ giữa điêu tàn
tiếng
khóc sơ sanh rung tím mật
nụ
cười cận tử ứa bầm gan
rong
chơi một kiếp chưa lơi nhịp
du
hí ngàn sau chẳng nghĩ bàn
thơ
về mây trắng thơm trong mộng
ghi
chú lai rai chấm xuống hàng...
NLV
Calif.,10.2017
No comments:
Post a Comment