Hồi
ức Đỗ Trung Quân
Hippies
Tranh của
Peter Max
Woodstock
1969
Phong
trào hippies khởi động từ những năm 60 tại nước Mỹ, xâm nhập vào Việt Nam – Sài
Gòn – hoàng kim vào những năm 69 – 70.
Những
năm ấy tôi chỉ 15, 16 tuổi còn vị thành niên, còn đi học cấp 2 chỉ có thể tiếp
thu thứ thời trang sặc sỡ, chiếc quần ống loe còn tóc tai không thể để dài vì
phải chạm mặt hàng ngày với các thầy giám thị nhà trường. Mọi nhà trường công
hay tư đều cấm nam sinh để tóc phủ gáy. Giấc mơ được để tóc dài là giấc mơ có
thật hàng đêm, tôi chỉ mong mình mau chạm tuổi 18 dù khi ấy cũng vẫn sẽ phải
lẩn tránh những cái ngoắc tay của thầy giám thị nếu còn đến lớp. Nhưng 18 tuổi
đã thành niên.
Những
cuộc nhảy nhót tưng bừng với âm nhạc và vòng dây kim tuyến, hay lấp lánh
confetti mỗi mùa giáng sinh từ những bal family tôi chỉ là kẻ đứng ngoài nhìn
đàn anh đàn chị. Tôi chưa đủ tuổi, cũng không xuất thân gia đình sung túc để
bước vào.
Nhưng
hippies là gì và cái tinh thần của nó? Khi ấy cũng chưa đọc, chưa được ai cho
biết. Chỉ đơn giản trước mắt là thời trang lạ lẫm, thu hút, mái tóc dài và
phong cách “bất cần đời”.
40
năm sau, tôi thấy mình được đưa đến một con phố không dài ở san Francisco: phố
Haight. Lịch sử của con phố những năm của thập niên 70 là nơi tụ tập thường
xuyên của dân hippies để sau này chính quyền thành phố thông qua một đạo luật
cho phép họ hình thành một lãnh địa của mình dù hippies đã lụi tàn – Nơi đây ta
dễ dàng tìm lại những chiếc áo pull in hình Jimmy Hendrix, Santana, CCR… một
thời Woodstock, ta cũng có thể nhìn thấy hay mua về những sản phẩm thời ấy
những ống thủy tinh hút cần sa. Tôi đã mua ở phố Haight một cuộn giấy vệ sinh
in hình tổng thống Bush và trích dẫn những câu phát biểu ngớ ngẩn nhất của vị
tổng thống thứ 43 của Hoa Kỳ. Món để kỷ niệm chỉ có thể có… ở Mỹ.
Trở
lại với Hippies. Họ là những người trẻ phản kháng và có tinh thần giải phóng
bản thân ra khỏi những ràng buộc vật chất, những món hàng công nghiệp, những
giá trị khô cứng, họ chất vấn chủ nghĩa máy móc, họ từ chối chiến tranh, họ
quay về những giá trị của tự nhiên, họ có ý thức gần gũi thiên nhiên và hầu hết
là người ăn chay. Từ phong trào này về nghệ thuật nhiều nhà thơ lỗi lạc đã ra
đời mà Allen Ginsberg như một chủ soái của dòng thơ “beatnik” họ gồm nhiều nhà
thơ cùng khuynh hướng thường tụ tập đọc thơ và trình diễn cho công chúng nghe
và xem. Họa sĩ danh tiếng Peter Max tác giả của những đồ họa sặc sỡ với bông
hoa, chim bồ câu, cầu vồng, đàn ghi ta mà tác phẩm của ông trở thành tiêu biểu
cho phong trào Hippies và nó sẽ làm background chính thức cho Woodstock lần thứ
2 tại Mỹ.
Trở lại Sài Gòn 1969
Tôi
chưa đủ tuổi để biết hòa bình và phản kháng chiến tranh cũng là một trong tinh
thần của họ. Chỉ trong 4 năm cộng với nhạc hội lẫy lừng Woodstock và những cuộc
xuống đường lớn tại ngay lòng nước Mỹ chính họ,những con người bị xem là lập dị
đã góp phần lớn vào sự thay đổi cục diện chiến tranh tại Việt Nam .
Nhưng
phong trào nào cũng có hai mặt của nó. Sự phóng khoáng, tự do, thân thiện, chia
sẻ ban đầu dần biến tướng có lẽ ma túy là thủ phạm chính đã làm lụi tàn những
bông hoa tinh khiết thủa ban đầu…
Hippies
ở Sài Gòn cũng còn bị một bóng đen bao trùm và ám ảnh: chiến tranh đang dần lên
đỉnh điểm máu xương. Mùa hè đỏ lửa 1972.
ĐỖ TRUNG QUÂN
(trích từ Văn Việt)
No comments:
Post a Comment