Đinh
Cường
Tranh Đinh Cường
vĩnh
viễn
anh
vẫn trở về đêm khuya thắp hàng bạch lạp tách nước trà nguội như căn phòng có
nhiều vết loang anh đồ lên thành khuôn mặt em hai mắt to đen là nh. với chiếc
trâm cài trên tóc.
con
đường buổi chiều là tấm thảm anh đưa em về với tiếng hát của trang sương mù vữa
trên dãy núi xa còn lại một tí mặt trời sáng dịu như màu áo dài xanh non em
phơi rồi để quên
là
nh. với dáng vai gầy bắt được
làm
sao anh nói ra, lời lẽ giản dị như ca-dao và tình yêu hồn nhiên như rừng núi hồn
nhiên như hơi thở em anh lắng nghe bằng tiếng tim
là
nh. với đêm dài mộ huyệt
cho
anh gọi em một lần rất nhỏ như phi-lao như tiếng sao vỡ nửa khuya em ngửa mặt
cười nghe lệ rớt
là
nh. với bản serenata buổi chiều buồn hơn bao giờ
là
nh. với niềm sầu đau vĩnh viễn.
qui
nhơn
xe
ngừng lại giấc nghỉ trưa
cho
tôi xuống vội để vừa kịp thăm
núi
còn những mấy nghìn năm
mây
bay buồn xuống ngang tầm mắt tôi
nửa
mặt
tiếng
hát dạ lan này
nghe
hồn anh mỏi mệt
chiều
âm thầm qua đây
biển
sa mù mải miết
biển
đông sầu mải miết
hải
đăng làm mắt chong
anh
ngồi trên cát lạnh
em
giờ xa ngàn trùng
chiều
ơi chiều xuống chậm
mây
bay qua chập chùng
gió
lưng đèo thổi mạnh
mưa
trên đèo đó nhung
anh
còn đi biền-biệt
những
ngày qua ngày qua
con
ngựa hồng đã chết
anh
hát bài sahara
sa-mạc
mờ bụi đỏ
cát
bỏng bàn chân này
nửa
mặt mình lệ chảy
nửa
mặt mình máu vây
còn
chi mà nói nữa
em
đưa anh cầm tay
valse
Khi
nàng mở mắt to nhìn lên
tóc
nàng chảy xuống như điệu vũ
từng
cánh hoa hồng rơi
ngoài
bờ sông những ngọn đèn sáng lên, vai cầu trắng
tóc
nàng mắt nàng
nuôi
chàng sổng từng mùa đông
chàng
gọi nàng âu-yếm
như
trên đồi cao đầy cỏ may
chàng
hôn nàng ở đó.
khi
nàng mở mắt to nhìn lên
mây
hãi hùng đổ xuống
và
gió, gió trên đồi cao
chàng
và nàng chạy đuổi
bằng
chân không.
ngoài
bờ sông những ngọn đèn sáng lên, vai cầu trắng
thành
phố sương mù
nàng
gầy như lau sậy
tóc
nàng mắt nàng
với
mầu áo lụa đen chàng lẩn trốn
chàng
quên hết
đó
là siêu hình riêng của chàng
hạnh
phúc dịu dàng như đồng cỏ
nàng
hát buổi chiều như sao băng
ĐINH
CƯỜNG
(Nguồn: Trần Hoài Thư.
Thư Quán Bản Thảo)
No comments:
Post a Comment