nguyễn xuân thiệp
Vu Lan. Tưởng nhớ Mẹ. Nguồn: Internet
Tháng
Bảy ta rồi đó. Mùa Vu Lan lại về.
Vu
Lan -theo tinh thần nhà Phật- là Mùa Báo Hiếu mẹ cha, đền đáp công ơn những vị
đã sinh thành và dưỡng dục chúng ta. Công cha nghĩa mẹ, làm sao quên được. Lễ
Vu Lan -như trong đời sống chúng ta bây giờ- xuất phát từ chuyện Ngài Mục Kiền
Liên, thương nhớ mẹ là Bà Mục Liên Thanh Đề bị đọa vào
ngạ quỷ.
Bỗng nhớ ca
khúc Mục Kiền Liên của Đỗ Kim Bảng thời nhỏ ở Vương phủ: Đìu hiu gió / Bóng chiều rơi theo lá thu/ Có đàn chim bay vẩn vơ /
Chuông chùa xa đưa huyền mơ / Mục Kiền Liên đứng nhìn cánh đêm dần lan / Nhớ mẹ
xót xa tâm hồn / Bóng mẹ biết bây giờ đâu...
Kinh sách Nhà
Phật chép: Ngài Mục Kiền Liên sau khi đắc đạo, chứng quả A La Hán, đã vận dụng
thiên nhãn để tìm xem mẹ tái sinh ở đâu. Ngài thấy mẹ bị đọa vào ngạ quỉ, gầy
ốm, đói khát rất khốn khổ. Lòng đầy thương xót, Ngài lấy cơm trong bình bát
dâng mẹ nhưng cơm liền biến thành lửa. Mục kiền Liên trở về bạch Phật và xin
Phật chỉ dạy cách cứu mẹ. Phật khuyên Ngài Mục Kiền Liên sắm sửa lễ vật cúng
dường, dâng các Chư Tăng , Hiền Thánh ngày rằm tháng Bảy và xin các Ngài cầu
nguyện cho, thì cha mẹ bảy đời quá vãng cũng như hiện tiền đều được nhiều phước
đức. Ngài Mục Luền Liên vâng lời Phật dạy, đến ngày rằm tháng Bảy sắm sửa lễ
vật dâng cúng Chư Phật, chư Hiền thánh và xin các Ngài cầu nguyện cho mẹ. Ngay
sau đó Mẹ Ngài Mục Kiền Liên hối cải, nên được giải thoát kiếp ngạ quỉ và sinh
lên cõi Trời. Từ đó Phật tử theo gương Ngài , hằng năm tổ chức đại lễ Vu Lan
Báo Hiếu mẹ cha vào rằm tháng Bảy .
Trong ngày nhớ
ơn mẹ, ở Nhật có tục lệ cài hoa hồng lên áo. Người nào còn mẹ thì cài hoa hồng
đỏ, người nào không còn mẹ thì cài hoa hồng trắng. Hòa thượng Thích Nhất Hạnh
du học ở Nhật thấy tập quán này có ý nghĩa nên du nhập vào VN. Phong trào
"Bông hồng cài áo" ngày Vu Lan được Phật tử hưởng ứng và phổ biến
rộng rãi từ đó.Và cũng từ đó, cái tình
đối với mẹ dường như sâu hơn, đậm hơn -và lòng tưởng nhớ mẹ như càng thôi thúc
hơn. Lẽ dễ hiểu là lòng hy sinh ở mẹ vô cùng rộng lớn. Nguyễn Đình Toàn, trong
CD Tôi Muốn Nói Với
Em, có một ca khúc rất hay, La Sương Sương hát với giọng nam
phụ họa, đó là bài Mẹ.
Chân tay con mẹ cho với sữa mẹ
Trong
tim con mẹ san máu xuân thì...
...
Trong đêm khuya mẹ như ánh trăng rằm
Soi
cho con bằng đôi mắt dịu dàng
... Ngày
trời mưa
Mẹ cười
xua bóng mưa cho con
Mai sau
cho dù con lớn khôn và
Đi đâu
xa rồi con cũng quay về
Sông
mênh mông trời biển lớn
Cũng
không ngoài tình thương
Mây âm u
rừng ngả bóng
Xuống
lòng mẹ nhớ con
Vu Lan, trong đời
sống chúng ta, đã trở thành ngày tưởng nghĩ tới mẹ. Ngày Lễ Vu Lan như vậy là
ngày để mọi người làm cái gì đó đặc biệt cho mẹ, nếu mẹ còn tại thế. Còn nếu mẹ
đã khuất núi, thì cài bông hồng trắng lên áo và cầu kinh, khói hương tưởng niệm. Ở quê nhà, hay
ở đây cũng vậy, tình nghĩa đối với mẹ đã ăn sâu vào đời sống, và mãi mãi được
duy trì.
Xuân Tâm, thời
tiền chiến, có một bài thơ nhớ mẹ, viết với những lời giản dị nhưng rất xúc
động:
Năm xưa tôi còn nhỏ
Mẹ tôi
đã qua đời
Lần đầu
tiên tôi hiểu
Thân
phận trẻ mồ côi
Lưu Trọng Lư có
bài thơ Nắng Mới viết về mẹ cũng rất
hay. Và hầu như mỗi nhà thơ đều có viết về mẹ và viết với nhiều cảm xúc. Tôi
không còn mẹ. Nhiều người không còn mẹ. Phúc cho ai còn có mẹ ở trên đời này. Vậy
xin các bạn sớm hôm phụng dưỡng mẹ, và cả cha nữa, cố nhiên. Để những ngày của
mẹ còn lại ở thế gian này thực sự là những ngày hạnh phúc.
Nhớ Vu Lan năm
nào, Hòa Thượng Thích Quảng độ nhắc nhở chúng ta, rằng theo Kinh Phật dạy,
chúng sanh trong vô lượng kiếp, đều là cha mẹ thân thuộc lẫn nhau. Cho nên,
cúng dường cha mẹ, đồng thời cũng cúng dường tất cả chúng sanh. Và mùa Vu Lan
báo hiếu, trong truyền thống văn hóa Việt Nam, đã biến thành Mùa Xá Tội Vong
Nhân. Do đó, rằm tháng Bảy còn là ngày tưởng
nghĩ đến những người đã chết thất tán, không nơi nương tựa. Tháng Bảy Ngày Rằm xá tội vong nhân,
cầu cho linh hồn người chết được siêu thoát. Chính trong tinh thần đó, và với
lòng thương tưởng bao la của một nghệ sĩ
lớn, Nguyễn Du đã viết Văn Tế Thập Loại
Chúng Sinh, tức Chiêu Hồn Ca.
Và kêu gọi những hồn tản lạc, lôi thôi bồng trẻ
dắt già, ai khôn thiêng đó lại mà nghe kinh... Với
chúng ta, từng dấn thân vào cuộc chiến dài hai chục năm trên đất nước
mình, đã chứng kiến bao nhiêu bè bạn
đồng bào ruột thịt gục ngã, rồi kể từ Tháng Tư Mùa Xuân Đen 1975, số người tìm
cách vượt thoát, bỏ thân trên rừng trên biển có đến hàng trăm ngàn người. Làm
sao chúng ta ở phương trời này quên được những bạn bè anh em thân nhân đó của
chúng ta . Vây trong Mùa Vu Lan, xin hãy cùng nhau thắp lên nén hương tưởng
niệm và cầu nguyện cho những hồn oan ruột thịt
được siêu thoát. Và trên tất cả, hãy cám ơn mảnh đất này đã chấp nhận
chúng ta, cho chúng ta cơ hội sống và làm lại cuộc đời, nghĩa là phục sinh từ
những đổ vỡ ngày qua:
cùng với mọi người. tôi nối vòng tay
và cảm ơn thế giới đã cho tôi chỗ ở
khi nước mất nhà tan. bạn bè xiêu tán. thập loại
cúng sanh
mờ đồng rừng...
Vu Lan, từ đó,
với chúng ta, có một ý nghĩa vô cùng thâm sâu vậy.
NXT
No comments:
Post a Comment