nguyễn
xuân thiệp
Hungary Holocaust Memorial
NXT & Đinh Cường ở Caffé Trieste
Tôi
khóc
sao
tôi khóc
cây
bàng mùa đông
người
thi sĩ ấy vừa ra đi
và mặt
trăng mùa đông
bản
concerto
trong
ngôi nhà đổ. ở thành warszawa
không.
chiều nay. tôi khóc
những
đôi giày
bên
bờ sông danube
chiều
trời
mùa đông. xám lạnh
tôi
ngồi
tưởng
tượng
hàng
ngàn. hàng ngàn người. già. trẻ. lớn. bé. phụ nữ và đàn ông. bé trai. bé gái
trong
thế chiến hai
bị
những họng súng của quân mọi rợ
dồn
ra bờ sông danube
bắt
cởi giày
rồi
bắn chết
hàng
loạt. hàng loạt
xô
xuống dòng sông của thành budapest
nước
mắt. ôi. nước mắt
đã
tuôn rơi
trên
kè đá
tôi
biết
thanh
tâm tuyền đã viết. cho anh khóc bằng mắt
em. những cuộc tình duyên budapest
tôi
khóc những đôi giày
để lại
bên bờ sông
dòng
sông danube
trong
bản valse
le
beau danube
bleu
của
johann strauss
bản
valse. anh và em đã nghe. một đêm nào. trong quán serenade. trước giờ chia tay
hỏa
châu. những ngọn nến trên trời
mùi
hoa dạ ly. đã chết. trên những trang thơ
bên
bờ sông danube
những
bóng người. cúi gục
ánh
nến. qua hàng nước mắt. nhòa
khuya
nay
tôi
cũng muốn thắp lên một ngọn nến
bên
cửa sổ
chong.
hồn
khóc.
cho những đôi giày. trên kè đá
khóc
cho đồng bào tôi
ngày
nào
chết
ở
bãi dâu. bên bờ sông
hương
chết
trên
xa lộ. hoàng hôn
trong
cuộc chiến tranh khốn kiếp
và
xác ai. anh em tôi. tan chưa. trên rừng dưới biển
sóng
danube ơi
xin
hát
lời
ru
cánh
bướm. chiều nào. chết khô trên cửa kính. quán cà phê Trieste
nhớ
không. đinh cường
người
không về nữa
Nguyễn Xuân Thiệp
Mùa đông 2014
No comments:
Post a Comment