Duyên
Chân dung Nguyễn Lương Vỵ.
Duyên vẽ
thơ cũng là kinh tụng nhớ nhau*
Những
niềm vui và bận rộn Tết vừa qua...
tin
bão tuyết tràn lan miền Nam nước Mỹ đem lo sợ và tai ương rải thêm xuống đời
người. tôi
mong
tìm chút yên tịnh của tâm hồn, sao lao xao quá! làm gì để quên đi...
nhớ
những người thân quen trong vùng ảnh hưởng bão, tôi gọi phone, gửi text thăm hỏi,
có
nhà
thơ NLV ở nam Cali (đầu năm, tết tôi đọc thơ Trần Thị Nguyệt Mai, NM có lời cầu
nguyện
cho
thi sĩ được hồi phục trong hôn mê). tôi text hỏi thăm anh qua NM, “em không
nghe gì hết,
có
lẽ no news is good news.”, tôi hỏi thăm qua Khánh Minh: “không có tin gì thêm d
ơi!.”.
Dự
định vẽ xong bức tranh, chưa có thêm tin từ KM tôi sẽ gọi anh TYT hỏi thăm tin
tức anh
NLV.
tôi say mê vẽ chậu hoa nhỏ ngày tết, cúc đại đóa với ngàn cánh hoa, vạn chiếc
lá: thử
thách
lòng kiên nhẫn? hay tôi đang thiền hành theo cách thức rất riêng để yên vị những
lao xao
đời
sống? ngoài trời lặng thinh, tin tức xấu cứ dập dồn...cả triệu người không có
điện, nước.
khách
sạn không còn chỗ cho người tạm trú( all inns were closed, như ngày Chúa giáng
sinh
đêm
Noel lạnh lẽo, thiên thần có quây quần về cứu giúp nhân gian?)lại nghĩ thêm về
hoàn cảnh
những
người đang bệnh hoạn, hay vì nhiễm covid, đang thiếu thốn sự chăm sóc, phải chịu
thêm
lạnh lẽo lúc này, lòng tôi đầy nỗi xốn xang... chợt thêm tin cơn bão thứ hai sẽ
về miền
đông
bắc nước Mỹ, rất gần: nay mai...
Tin
thế giới có 3 người Bắc Hàn trẻ tuổi đang phá hoại tìm cách ăn cắp và lũng đoạn
hệ thống
ngân
hàng Mỹ, và ngày mai sẽ có buổi điều trần tại quốc hội về những trục trặc của
thị trường
chứng
khoán, để khôi phục niềm tin cho “the market”.
còn
nhiều điều rắc rối nữa đang xảy ra...nhớ sao cho hết?
Khi
những cánh hoa cúc đã kết nối, những chiếc lá tụm vào nhau ấm cúng, bức tranh
hoàn tất.
dư
âm tết vẫn còn khi đĩa trái cây trên bàn thờ còn xuân sắc, đòn bánh tét nằm
trong bếp, tôi vẽ
thêm
phong bì đỏ lì xì sót lại trên bàn, thêm con trâu cho năm tân sửu, là vừa khi
tôi nhận
được
text từ KM về nhà thơ NLV, tiếp nối câu chuyện dở dang trước đó của chúng tôi:
-“họ
rút ống thở của a Vỵ rồi d, M ơi.”.
mắt
tôi chạm cành mai tàn, vài ngày tết trước đây đã bừng vui nở. bó hoa hồng đỏ
tươi thắm
ngày
Valentine đã đổi sang mầu nâu buồn, tự lúc nào...
Nguyễn
Lương Vỵ là người thấm nhuần Phật pháp. với anh, Sinh, Lão, Bệnh Tử... là lẽ
thường
tình... tội cho những quyển thơ, tập kinh thư bằng Hán tự dịch dở dang, đang chờ
người,
bỗng buồn bã chia ly...
mong
Phật Từ Bi ở bên anh những phút cuối đời và luôn gìn giữ, độ trì anh.
RIP
*thơ Nguyễn Lương Vỵ,
Tiếu Ngạo Giang Hồ.
duyên.
Hoa vàng. Duyên vẽ 17.2.2021
No comments:
Post a Comment