Monday, May 4, 2015

THƠ HOÀNG XUÂN SƠN



dấu đêm.  và chiều rơi của hoa
                                                                               

withering-daisys-ramona-kraemer-dobson
tặng Đinh Cường

sao có thể có được những người đẹp
như tranh
tôi chết theo tranh
và sự thật ngoài đời
những người đẹp rỡ như hoa
biêng biếc phi tần
đinh hương bín tóc.  huệ
trắng nuột vườn
tôi yêu vẻ thiệt thà cúc dại
thược dược tím ngời đóa vương tôn
ai.  ôi ai sao êm như nhung
                                hồn
mắt hớp hồn
ai yếu đuối
sao lả lơi lan ngọc dâng thiều
rộn ràng xanh lam phỉ thuý
sao có thể có
làm sao nghe nhẹ
một đường
rơi


những sợi tóc thoảng chút hương bồ kết
trên nhành treo lục huyền
lưỡi cắn gió
và môi nồng vị thở
đêm
vang theo một cung đồ bí mật
suối mi ôm đàn
tiếng róc cành lá nhẫy
bóng sương loang miệt mài
thiêng về một ai âm hư cùng xao động hồ
hoang từ rạo rực
thở nhỏ nhoi.  bùng
đóm lửa
ánh gợn hồng dục tú
miệng ngậm rồi thức mê
từ từ
buông
thả

7 avril 2015


đọc nguyễn đạt ở 2 thời điểm

nàng bây giờ hoàn toàn biến mất vào thinh không
cái vú ở lại
miệt đồng bằng chà láng
không một ụ nổi
salem thầm lặng
[S]ao [A]nh [L]àm [E]m [M]ệt
không hoa ơi
nhũ
gã G.I đi mất đất bảy đời vương
chừng mô ô-kê trở lại
bí mật không cần bật mí
đất nước trước sau
chỉ là một tấm bia
dựng đứng

hoàng xuân sơn
một tháng năm mười lăm

No comments:

Post a Comment