Tuesday, October 8, 2019

THƠ ĐỨC PHỔ


Abstract painting. Source Internet

mộng cũ, đời nay…

Từ lâu đã muốn làm kẻ điếc
tai vẫn lùng bùng chuyện bể dâu.
Năm canh nằm mộng cùng bi thiết
mộng mới về mộng cũ thêm đau.

Mây qua lắm ải mây vẫn bay
về đâu. gió máy thổi tan ngày.
Chuốc đêm từng ngụm sầu tê tái
thế hệ buồn tiếp nối xưa sau.

Ngắm đời mặc lụa tô son phấn
đẹp mặt thơm da bán lọc lừa.
Lắm kẻ cam tâm đeo mặt nạ
lòng thay như gió chuyển sang mùa.

Đời nay thiên hạ chen đua lắm
bất kể nhân quần rách tả tơi.
Bốn phương tám hướng xa thăm thẳm
biết xích lại gần sẽ ấm thôi…


gió ngược đời

Chiều hôm thứ bảy em ra phố
Xôn xao hàng quán vẫy tay chào
Áo lụa phất phơ mời mọc gió
Vuốt ve từ ngọn đến gốc đào.

Năm trước làng quê em con gái
Chỉnh chu đức hạnh nết na thừa
Thị thành phù phép gì rất lạ
Nuốt hết nhu mì cô gái xưa.

Anh về gặp lại nhìn không ra
Cô gái năm nao đã đổi rồi
Tà áo nếp quần không còn nữa
Chỉ còn phơi phới thịt da thôi.

Bước qua hàng xóm để thăm hỏi
Mới biết thời nay hết chỗ nói
Thời thế tạo người không tử tế
Quần thoa nề nếp để treo chơi.

Quý bậc cha anh rầu thúi ruột
Cũng đành nhắm mắt. Chỉ than van!
Thương con trẻ giáo đa thành oán
Chỉ mong xã hội bớt cơ cầu…
ĐC PH


No comments:

Post a Comment