Friday, December 21, 2018

THƯ GỞI BẠN XA XÔI. CÓ MỘT ‘ĐIỀN TRANG’… SẮP BÁN!


Đỗ Hồng Ngọc

Đinh Cường & Thân Trọng Minh
@Thân Trọng Điền Trang

Đó là “Thân Trọng điền trang” của bác sĩ Thân Trọng Minh, cũng là nhà thơ, nhà viết kịch, họa sĩ Lữ Kiều tài hoa, người bạn cùng khóa với mình ở Y khoa Đại học đường Saigon (1962-1969). Thời đó, bọn mình học Y khoa 7 năm, tốt nghiệp, trình luận án và được cấp bằng Tiến sĩ Y khoa Quốc gia… chuyện của một thời, với tình bạn hơn nửa thế kỷ. Rồi cùng làm báo Tình Thương, rồi Bán nguyệt san văn học nghệ thuật Ý Thức… cho nên nghe bán ‘Điền trang Đà Lạt’ tiếc quá!

Một căn nhà đầy ắp kỷ niệm. Nào Bửu Ý, nào Đinh Cường, nào Lữ Quỳnh, Khuất Đẩu, Đỗ Hồng Ngọc, Lê Ký Thương, Nguyên Minh… lui tới thường xuyên mỗi khi có dịp tụ họp về Đà Lạt.

Vậy mà bây giờ nỡ nào bán đi chứ? Dĩ nhiên căn nhà gỗ đã đến lúc ọp ẹp, nhiều mối mọt, sàn nhà rung rinh nhưng có hề gì! Ta cũng chẳng ọp ẹp rung rinh đó sao? Bạn bè rồi cũng mỗi người mỗi ngã, người còn kẻ mất. Nó vậy là nó vậy. Như thị. Như lai. Phải không?

Cho nên, lần này bán thiệt. Nghe vậy, nhân dịp về Đa Lạt kỳ này có Minh, Thanh Hằng về làm thủ tục giao nhà, mình vội ghé qua Thân Trọng điền trang chụp vài tấm hình kỷ niệm… chốn xưa từng đến ngắm sương mù, ngắm trăng suông, đốt lửa ngoài sân vườn… Mà bây giờ. Phải thế thôi.

Xin gởi bạn vài tấm hình mình mới chụp ở Thân Trọng điền trang ngày 11.12.2018 vừa rồi nhé. Nay mai có khi nơi này trở thành một cái building vĩ đại nào đó, một cái resort nào đó, ngay cả Thân Trọng Minh cũng khó lòng mà héo lánh!

Vậy thì…

“Thân Trọng… điền trang” của ngày xưa cũ.

Đống củi đã sẵn… chờ đốt lên thôi!

 
Đôi bạn ngồi nhắc những kỷ niệm xưa, chốn này…
sao cũng dàu dàu: “người xưa lưu luyến ra sao nhỉ/
Có giống như mình lưu luyến chăng?” (Huyền Kiêu)

Thôi, vắn tắt,

Hẹn thự sau,

ĐHN

No comments:

Post a Comment