Thursday, November 8, 2012

thơ nguyễn thị khánh minh


VỌNG ÂM BLEUET XANH 



Chiều bung cánh sao
Bleuet khóc nhỏ
Lố ố trên tấm thiệp thời gian
Những hạt lệ xanh hóa đá
Thủy tinh ký ức
Gọi em. Mùa hè nóng những hạt lệ

Gọi em. Nốt nhạc trầm con mắt đợi
Nhạc hoa bleuet một thời
Bập bềnh xanh vọng âm

Gọi em. Bleuet mùa hạ nồng
Thánh thót nhan sắc hai mươi
Khung cửa sổ ngọt gió
Người đưa thư bỏ vào thùng gỗ những giấc mơ
Lời hò hẹn cột chiếc nơ xanh
Màu xanh nhuộm mơ màng ngày con gái

Gọi nhau. Mùa khói sương lặng lẽ
Khoác chiều bleuet áo mỏng
Chiếc cổng thời gian nuốt em
Ngôi sao xanh nở trong vườn cổ tích
Ơi bleuet
Bên đời ai đọc những lời thơ
Không có em anh sẽ là ai
Là chiếc đồng hồ đã đứng lại với thời gian*

Nơi bleuet mãi xanh
Ẩn mình trong cánh thiếp
Thần thoại như bức tranh Bích Câu Kỳ Ngộ
Em sẽ bước ra
Sau câu thần chú bleuet, bleuet
Nghe bước anh về…

*(thơ L.Aragon)

10.2012



NHỊP MỘT MÙI HƯƠNG THỨC GIẤC

Gió đang thổi vào ngày
Như những ngón tay anh lùa trong tóc
Chiều ở lại
Lười lĩnh nhịp võng đưa một dòng sông
Mầu hoa tím lắc lư giấc ngủ
Hợp âm
Cùng những hạt tím em đeo trên cổ
Lấp lánh mùa thu

Phố dưới ấy đang trôi
Trái đang chín trên cây
Tổ chim đang lục xục bữa ngủ
Trên gặp gỡ chiều và tối
Không bồn chồn không hối hả
Hai đường biên dịu dàng. Rồi duy nhất
Chúng ta cùng rất thích âm thanh và mầu sắc
Bản giao hưởng ấy của ngày

Mơ hồ trong tiếng chạm của những viên đá tím
Nhịp của viền mi khép
Nhịp một cánh sao xanh mới mọc
Nhịp một mùi hương thức giấc


No comments:

Post a Comment