Tố Nghi
Buồn vào hồn không
tên, thức giấc nửa đêm...
Our Souls At Night là chuyện tình già, nghĩa là hổng cà
phê đường sữa bơ kem chi ráo, bị vì tình già thường khi là tình… chay.
Ông góa và bà góa vốn lối xóm, biết nhau từ mấy mươi năm,
hồi ông còn là thày giáo dạy con trai bà lận. Dòng đời thủng thẳng êm đềm trôi,
rồi cả hai cùng trở thành góa bụa. Con gái ông ở xa, một tuần dăm ba bận gọi
phôn vấn an bố. Con trai bà cũng ở xa, đã lập gia đình, có một bé trai tới tuổi
đến trường, và cũng lâu lâu réo phôn thăm chừng mẹ. Ông goá bà goá dĩ nhiên là
mình ên trong căn nhà nay đã thành rộng. Họ cùng bận rộn, bàn ngày với đám bạn
đồng trang lứa, và bàn đêm với… nỗi cô đơn !
Rồi một tối định mệnh nọ, bà goá gõ cửa nhà ông goá với một
đề nghị táo bạo động trời : Qua ngủ chung cho có bạn. Ngủ chay nói chuyện tầm
phào, chuyện chi cũng đặng, trong khi chờ giấc ngủ ập tới. Bà biểu : thức giấc
giữa đêm thường khi khó ngủ lợi, có người nằm bên cũng bớt lẻ loi. Thế là... tối
tối ông goá gõ cửa nhà bà goá để cùng lên giường trò chuyện. Thoạt tiên chuyện
mưa nắng tầm phào, sau dần dà thành tâm sự. Mà tâm sự lúc nửa đêm thường khi là
những chuyện sầu héo con tim còn giữ kín trong lòng, chưa có dịp thổ lộ do chưa
đúng nơi đúng lúc và đúng người. Té ra rồi... cái dòng đời cứ tưởng là êm đềm ấy
thiệt ra cũng ít nhiều sóng gió, vì rằng cuộc đời vốn dĩ cả vậy, sao mà suông sẻ
từ A tới z bao giờ.
Chuyện ông góa được nghe trước - đờn bà vốn có khả năng
thiên phú trong lãnh vực... lục vấn hình sự - Thời còn trẻ ông tính học hội họa,
nhưng sau lại theo sư phạm, lập gia đình sanh con. Rồi để có đồng ra đồng vào,
ông và chúng bạn làm thêm nghề tay trái : Sửa chữa nhà cửa. Nghề chánh nghề phụ
vậy nên thì giờ rảnh cho gia đình đã ít lợi. Mà cứ hễ có chi bất đồng là y phép
vợ ông kiếm chỗ ngồi khóc tỉ tê, thay vì thẳng thắn đối thoại để cùng tìm cách
giải quyết. Và cái hố giữa họ đã từ từ rộng dần.
Ngày nọ, ông đang ngồi trong văn phòng ở trường, thinh
không được một nữ đồng nghiệp đi ngang xoa tay nhẹ lên vai. Cú xoa ấy đã chạm mạnh
vào trái tim mệt mỏi của ông làm nó giựt mình khỏe khoắn lợi. Chồng của cái tay
kia, do nghề nghiệp nên vắng nhà thường xuyên, khi trở về thì… tay đã dần dà đổi
chủ. Ông chồng gọn lẹ dọn ra, ông đồng nghiệp (khi này chưa góa) gọn lẹ dọn vô.
Và tại tỉnh lẻ, ít nhiều phải có giáo dục phê phán. Mối tình có vẻ tội lỗi ấy
(dà, bị thiệt tình tui hổng thấy miếng tội nào ráo, đứa mô nói láo bà bắn nó liền)
chỉ kéo dài vài tuần phù du. Một tối đẹp trời, thinh không ông hốt hoảng nhận
ra điều phi lý, rằng ở bên này ông làm cha một bé gái hổng phải con mình, trong
khi bên kia con gái ông lại đang thiếu cha. Thế là ông khăn gói về và may quá xá,
cửa nhà vẫn còn mở rộng. Xem tới đây khán giả giựt mình : Ô vậy ông về hy sanh
vì con ! Thương ông thì thôi ! Yên trí vậy, nhưng y hình hổng vậy, bị con tim,
nhứt là tim đám đực rựa, hay có tật lằng nhằng !
Chuyện của bà goá ngó chừng ít sôi nổi nhưng đau lòng
hơn, do có liên quan tới cái chết của đứa con gái. Bà ngồi ở hàng hiên trông chừng
hai con dỡn trước sân nhà. Hồi bà vô trong lấy cái chi đó thì… vì bị thằng em
phun nước vào người nên con chị chạy xổ ra ngoài, cái xe trờ tới thắng gấp
nhưng hổng còn kịp, và nó chết trong tay mẹ! Chôn cất con
xong, bà vẫn sanh hoạt bình thường, làm đủ bổn phận gia đình, nhưng oằn xuống với
niềm hối hận không nguôi, giận mình bất cẳn, mình ên giữ kín nỗi đau, một phần
đời của bà đã chết cùng con. Bà goá không kể nhiều nên khán giả cũng chỉ biết
có vậy. Không rõ chồng bà ra sao, thế nào, và tại sao chết. Cái chết của con chị
đã ảnh hưởng tới thằng em y chang. Bà mẹ lơ đãng mơ màng khiến thằng bé yên trí
bị hất hủi trừng phạt do đã làm chết chị. Mặc cảm này theo nó suốt tới lớn, mà
nó cũng giữ kín nỗi đau y chang nên mẹ nó hổng hay.
Chuyện của ông góa chưa hết, ông nói thế này về người
tình : Mắt nàng nâu đẹp và làn da mịn
màng như lụa thượng hải. Nhớ là vì nhớ kỷ niệm chớ hổng phải vì (còn) yêu. Phụ
nàng anh hối hận hơn là đã phụ vợ, tinh thần anh hụt hẫng, để vuột lỡ một cơ
may... (tui lúng túng với câu I missed a special kind of a call to be
something more, ai hiểu rõ giúp dùm tui mang ơn).
Và ông bỏ rơi người tình để trở về. Liên hệ vợ chồng rồi
thay đổi ra sao khán giả mù tịt. Chỉ biết sau bà bị bịnh nặng, được ông săn sóc
chu đáo, đưa đi đây đi đó khi còn đi dược - ngay cả picnic cắm lều bên suối ngủ
qua đêm - mãi tới khi hết nổi thì ông mang bà vào terminal care rồi mỗi ngày vô
bón cơm… thoạt tiên cô ấy còn cố gắng cầm
cự nhưng tới gần cuối thì hết sức. Trong ngày, anh ngồi bên, cố gắng cho cô ấy
ăn uống chút đỉnh. Cả hai đứa đều lặng thinh. Anh chắc chắn ý của cô ấy là em
đã thua cuộc rồi. Lúc cô ấy trút hơi cuối, anh nhớ mình trông đợi cái cảm giác
hương linh nàng đã ra đi (hay cái chi tương tợ thế), nhưng thay vào đó, dường
như hồn phách nàng vẫn luẩn quẩn quanh đây… Nghe vậy khán giả vỡ lẽ, té ra
khi xưa ông về không chỉ vì con mà còn vì vợ. Tình hay nghĩa lúc này khó mà lý
giải cho thông. Có lẽ tình và nghĩa sau cùng cũng chỉ là một !
Nếu phim có tựa "Nửa đêm tâm sự" thì hẳn là
phim kết thúc có hậu. Hai người bạn già ấy sẽ tiếp tục tâm sự nửa đêm dài dài mỗi
tối. Nói tới khi lăn ra ngủ vì kiệt sức chớ hổng phải vì hết chuyện. Vì rằng...
người nói do quên nên nói lợi chuyện đã nói rồi, người nghe cũng quên nên tưởng
rằng đang nghe chuyện mới. Vụ quên ni y học dán nhãn là... hội chứng lú lẫn. Và
lú lẫn tuổi già thường khi rất được việc. Sống lâu mà nhớ hết chỉ tổ phù não, nặng
đầu !
Chuyện tình già tới đây mới xong nửa đầu, nửa sau là những
mối tình khác, mối nào mối nấy minh mông (cha con, mẹ con, bà cháu…) tui xin để
khán giả thong thả coi tiếp. Tuy phim có budget nhỏ, góc quay thường, màu sắc yếu
và thiếu hẳn nhạc (hay có mà tui hổng nghe ra), nhưng được critics đánh giá
cao, có lẽ nhờ bố cục mạch lạc chặt chẽ, cùng tài điễn xuất của hai tài tử gạo
cội. Rate B+.
Theo ý riêng tui, chiên da bình lựng phim ảnh Phố, Nửa
đêm tâm sự là phim khá, hổng vì bố cục diễn xuất, nhưng vì đã mở hé cửa một
trái tim đủ tiêu chuẩn tội lỗi cho đứa tò mò chiếu kiếng lúp ngó dzô. Xưa rày
ngoại tình là tội tà dâm, là hậu quả của tham sân si theo nhà Phật, và một
trong bảy mối tội đầu theo nhà Chúa. Nhưng… y hình (dà bị hổng chắc) tội lỗi
nào cũng hổng dưng mà khơi khơi có đặng. Tội lỗi đã phải "góp gió thành
bão", đi biết bao xa mới đủ sức trồi lên. Đường đi của tội lỗi dài ngắn thẳng
cong rộng hẹp nhỏ to chi cũng ở tâm người, cả người phạm tội lẫn người, vô tình
hay cố ý, nâng đỡ mở đường cho tội phạm. Kết án khơi khơi sợ rằng bất công, vì
tim vốn yếu ớt. - Tim mạnh mẽ là tim của các thánh đang an hưởng nước trời -
Bao lâu tim còn đập thì trong sạch từ đầu tới chơn bảo đảm là chuyện… thần thoại
hoang đường. Sợi tóc từ đầu rụng xuống còn là ý Chúa huống chi tội... tà dâm ! Ông
Nicolo 78 tuổi, đã đật tay lên tim long trọng thề với BS của ổng, rằng tui luôn
luôn trung thành với vợ từ đầu trên xuống đầu dưới. BS tò mò ủa ông có tới hai
đầu lận hở. Ông Nicolo toe tét, thì đầu trên là đầu cổ, còn đầu dưới là... đầu
gối, chỉ cẳng chơn và bàn chơn mới phản bội thôi, và Nicolo tui đã vất vả theo
chúng rất nhiều bận !
TN
No comments:
Post a Comment