Wednesday, April 11, 2018

MÔ PHẬT


Hồ Đình Nghiêm

Tranh Modigliani
1.
Lên năm th hai, lp tôi có đưc mt ngưi mu mi. Mt ngưi con gái. Áng chng hai mươi bn hai mươi lăm, và như thế ch ấy ln tui hơn bn tôi. Ch còn tr, rt tr, nhưng nhìn ch, không là thy bói, tôi vn biết ngưi y có mt cuc sng chng my vui. Điu gì đó hin hin quanh ngưi ch, bao ph lên, tác đng rõ trên gương mt làm k ngm nhìn phi bt ra mt nhn xét ban đu: Bun.

Tôi chưa là ha sĩ, tôi còn là sinh viên trưng M thut. Phi thêm ba năm na mi thi tt nghip. Và t giã ngôi trưng c kính y, không chc tt c hc viên đu tr thành ha sĩ. Khi ngó sâu vào đôi mt ch, ngm trn vn khuôn mt có hơi gy kia, tôi biết s khó mà lt t, v lên mt giy cái hư hao phin mun luôn ám trên dung nhan kia. Nhưng gi hình ha ca bn tôi ch đt nng phn tng th. Ch s ngi trên bc, gia căn phòng luôn đóng kín ca. Tùy góc cnh khi dng giá v, bn s tóm gn cái nhân dáng kia, cân đi, hoàn chnh, đt gia khung giy hình ch nht. Khi đo đc, bn s dùng cái đu ngưi mu làm đơn v chun. Ch ấy không cao, khong mt thưc sáu hai, t đnh đu ti gót chân s cho ra mt kết qa: dài 6 đu rưi nếu đng thng.

Ging như mt l lut chng cn son tho, ngưi mu mi s không kha thân toàn phn thi gian đu. Ch tn ngn ci áo, rt rè ci qun, ái ngi ngi xung chiếc ghế đã đưc đnh v đánh du bng phn trng. Đ lót ch dùng có v như hàng ni đa, thô, dày, r tin; nói chung là xu. Ta như ta dùng kéo đ ct ct cái qun đùi, xo bt cái áo thun. Mc nó chc không có cm giác thoi mái d chu. Nhưng ci nó ra, trưc mưi lăm cp mt luôn nheo luôn ngó luôn thc mch luôn mun lt trung s vt, e s mang cái cm tưng mình đang b tra tn. Yêu cu đt ra: Ngi yên càng lâu càng tt, ti thiu thì mưi lăm phút. Ngc nhiên thay, ch ngi không cc ca gn c na gi. Ngi chng vng đng, hơn c thin gi. Bi vì ngi im re và phơi bày dáng v mt s cam chu, nhn ni trong câm lng.

Mùa đông Huế, không nói bn cũng mưng tưng ra đưc cái tái tê kỳ l ca nó. Không gian luôn m thp, gió luôn xao đng trên hàng lá cây mù u cây nhãn cây bàng cây phưng cây su đông mc sut chiu dài con đưng bên ngoài cng trưng. Tt c chúng đu loáng ưt, st sùi, run ry. Màu tri thì âm u, m đc, ám ti. Nó xung thp đ nut chng hình dáng lá c treo r trên đnh ct. Tôi luôn đ ý đến cái xô st dùng đng than. Tôi s qut, thi, đ nó cháy lên nhng ngn la nh bé hu giúp ch ấy chng đ cái lnh chút nào hay chút đó. Cái “máy sưi” kỳ quái y đt cnh ch ch và nó có v yếu đui luôn đ cho heo may hàn khí trn áp. Da ch tái xanh, vú ch có l s đang thu nh li vi da ni ht. Mt ch đt đ vào khong không, đâu đó góc phòng. Thnh thong tia nhìn quét vi ngang tôi. Chng lâu, nhưng tôi cũng cm nhn đưc nó ngm nhn gi mt li cám ơn.

Mt hôm, khi lên văn phòng đ ký nhn tin hc bng, tôi thy ch cũng đng đi lãnh tin. Ngưi thư ký ph trách gi tên và đó là ln đu tôi biết cô ngưi mu luôn rt rè kia mang tên Hoa. Không d hi, nhưng tôi hình dung đưc s tin khiêm nhưng mà ch s nhn cho công vic làm ngưi mu. Tôi ly xe đp rón rén bên ch và mnh dn đưa ra li đ ngh:

- Ch đi mô, tôi s ch. V nhà hay ghé ch?

- Đng… Không đi ch. Mà nhà thì ch xa lm.

Tri thương, tri tnh, tri không mưa. Nếu mưa tôi s b mc ch. Tri chng nng, nhưng khô ráo. Th thi tiết khiến ngưi ta thèm ngi cùng nhau bên cc cà phê, nht là ngưi ta đang có rng rnh chút tin trong túi.

- Không ch mà chng nhà, như ra là ch rnh. C leo lên đi, ti mình tìm quán cà phê. Ch Hoa tính sao?

Hoa không biết tính làm răng. Tôi nghĩ vy. Dùng dng na mun na không. Tôi đoán thế.

- Mt ngưi đi b, mt đa đp xe qu qung bên hông. Có phí c mt bui chiu không?

- Ung cà phê đ làm gì?

Mái tóc làm che gương mt. Mt gương mt luôn cm cúi khi bưc, làm như con đưng nhiu chông gai và s bàn chân dm phi. T nh ti ln, tôi chưa bao gi đón nghe mt câu hi kỳ cc như vy. lp mu giáo, có th nghe hi: Ăn cơm đ làm gì? D thưa cô, ăn cơm đ sng.

- Không c là cà phê, ung th khác cũng đưc. Ngưi ta vào quán vì khung cnh đó có v hp cho nhng tâm s.

- Nếu chng có tâm s thì vào đó có phí không?

- Không phí. Tuyt đi không.

Tôi đ Hoa toàn quyn la chn đa đim. Hoa chng nng, tôi chng nhc khi th cái nhân dáng tôi v c my chc ln. Nhm mt, tôi có thng tưng ra v trí nhng nt rui n hin thm kín trên da tht Hoa. Tôi đã di đi giá v đ mi góc cnh. Tôi đã “ăn tươi nut sng” cơ th Hoa t trưc ra sau. Tôi ng, vng nhng mng mơ. Thng hoc, chiêm bao rt đi ngn ngi st s: Tôi ôm Hoa đng hôn nhau trên ngn đi trc, c cây cn ci và đưng chân tri thì sc so mt nhát c đ bt ngang, chy máu.

2.
Ta vết du đang chy loang, ngưi ta đng lot b chy, tôi cũng chy. Ngưi ta ht hong, tôi cũng mt ct chng còn git máu. Ngưi ta bng bế nhau cht chng lên xe đò, tôi vác mng không bám đu như thng lơ xe chính hiu: Ti luôn bác tài! Ngưi ta khn tiếng ơi i gi nhau xa by l bn, tôi ngm câm lòng rt cht nhng hoang mang. Ngưi ta ngó lui, như ngó nhng ct mc k nim đang gn xung Quc l 1. Huế ơi, tm bit hay vĩnh bit? Tôi cũng ngó lui, “tha h mây trng bay”!

Vào Đà-nng tôi đu nhà bà con, đưng Hùng Vương, gn ch Cn. Tôi hay ra ngi quán cóc l đưng ngó s hn lon luôn thay đi b mt quanh ch ngi thưng trc nhng tiếng đng điếc con ráy. Tôi ngi như mt k b chng bnh mng du. Trm kha, nht nht. Lòng tôi bình lng mt cách kỳ l. Ta mt mt h mà nhng âm thanh đang gây nhiu lon kia chng rơi đưc vào trong tôi đ làm gn lên nhng con sóng. Vì sao? Tôi t lí gii. Vì nếu chết tôi chng có gì đ phi s hãi. Mt đa cô đơn, mt đa trơ tri gia cuc đi này nó chng có gì đ bn tâm, hi tiếc. Tôi ngi, tôi ung cà phê bít tt, ung nưc trà ngui, ung câu gi và có khi bt ng, ung c câu thơ ca Nguyn Đc Sơn: “Tôi v lng c bui chiu, nghe chim ăn trái rng đu như kinh”. Tôi ngi, như bc phù điêu đang hi n hin rêu xanh. Ba hn chín viá ln lui khi tai mơ h vng di tiếng ai va gi tên tôi. Đã ba ngày vt vưng, gi mi có ngưi nhn din. Ging v ra, ôi êm biết dưng nào!

- Nghiêm, vô đây khi mô?

Tôi hoàn hn và tôi chết điếng. Đng rt sát, rt gn, rt k cn bên tôi là Hoa. Hoa ca mt áo qun la là có phn tươm tt. Hoa ca mt che đy gia chn ta bà. Gn quá, tôi rt mun ôm Hoa, đưa tay ra là đng phi, đ hiu, hoàn toàn nó không là o nh.

- Vô đã ba ngày. Đã ba ngày, c ngi như ri đây!

- Nói nghe thm. Ung thêm ly cà phê na hí? Hoa đãi.

Tôi đùa: Ung cà phê đ làm gì? Hoa mng: Con kh. Hoa ngi xung ghế đu, sát tôi. Lưng da vào tưng mt công s đã di tn nhân viên. Tôi ngi đưc mùi mt hương hoa. Có th Hoa va gi đu xong, hoc th mùi đó t cơ th, t nách Hoa phát tiết ra. Tôi không biết. Tôi u mê ám chưng. Tôi vn luôn là đa con trai lc loài. Hoa vut tóc tôi, ngó tôi lâu, ri bình phm: Hc hác quá! Vào Đà-nng, chn l, con ngưi đâm dn dĩ. Huế, cho tin Hoa cũng không dám r rt. L liu quá. Đúng không?

Hoa dt tôi v ch Hoa , đâu đó gn cu Vng. Li đi quanh co, con nít mình trn đng đy đưng vi bi vàng đt cát. Nhà nh, nhng phòng không gn ca, lay đng đó là tm vi buông r làm màn. Hoa vén màn, phòng kê chiếc giưng, thêm cái t nh, sít sao, va đ din tích. Mun ngi, ch có giưng là nơi đt đít. Giưng tri chiếu, in lem lut ch Phúc nm cht chi trong vòng tròn. Ch Phúc bc mùi, không là mùi ca m mc thiếu nng mc meo. Mt đa bé chy ào vào, hc tc. Môi khô, hơi th gp: “Ch L, ch L có khách đi”. Hoa ngó tôi, Hoa dùng tay đy thng nh ra khi phòng: “Em nói li vi h là ba ni ch không đi. Ch b cm, nhc đu chóng mt, bun nôn. Hiu không? Mai mt hn tính”. Hoa trút b áo qun. Tôi quen thuc vi cơ th ấy, nhưng vùng kín đáo ca Hoa là nơi chưa mt thng sinh viên m thut nào đưc ngm nhìn, ngoi tr tôi, hôm nay.

- Đ Hoa ch cho xem cái ni.

Hoa kéo tm màn. Phía sau, dán trên ô kính ca s là tm giy cng v hình mt thiếu n mc đ lót ngi trên ghế. Bn v vng, chng my đp kia có viết tên tôi bên dưi. Đó là bài làm cách đây đã hai tháng và bài tp y mang đim B. Tôi ngây mt ra. Hoa kéo tôi đi t ng vc này đến ngc nhiên khác. Khi chy trn, tôi ch mang theo cái mong manh ca mt phn ngưi. Đã di tn, sao Hoa còn nhc lòng toan tính, ôm đm mang theo đ đoàn nhng th vô b?

- Không biết na. Hoa nói vi ngưi trưng lp, xin bc này đ làm k nim. Mi ti, trưc khi ng, Hoa đu ngm nó khong năm phút. Hoa t hi: Bao lâu na thì mình s tàn t, chng còn đưc như trong tranh?

Hoa ôm cng ly tôi. Hoa bo: Hãy yêu Hoa đi. Nng bui chiu chiếu ri xuyên qua bn v làm rách nát tng đưng trên cơ th Hoa. Tôi nm dát ngưi trên chiếu, nghe tiếng súng n và hiu Đà-nng đang cơn hp hi.

3.
Có th, tôi chm dt chuyn k ngang đây. Nhưng, có điu này tôi mun thưa thêm: Cách đây hai tun, mt ngưi bn cũ, mt ha sĩ t do đang sng Huế, có viết trong email: “… mày còn nh cô ngưi mu 6 đu rưi năm xưa không? Ngưi đp đang là ni cô, mùa lt bão va ri, em làm vic thin phát chn giúp đ nhng k bt hnh…” Lúc đó, tôi đã ngi nhm mt li trưc màn hình rt lâu. Tai tôi như nghe đưc ging nói nh nh ca Hoa hôm nào, mt ngày ca quá vãng: Tên hai đa mình ghép li s ta như tên mt cun kinh: Hoa Nghiêm.

Phi, tôi nhm mt ngi rt lâu. Lâu gn bng mt mng m khi thiếp ng. Tôi tt computer. Tôi đi đt thp mt cây hương. Tôi cúi đu: Mô Pht!

HỒ ĐÌNH NGHIEM

No comments:

Post a Comment