Friday, April 29, 2011

Giàn hoa giấy đỏ

Đỗ Kh.



Căn nhà của ông bà ngoại tôi ở Sàigòn có trước cổng một giàn hoa giấy.

Đó là vào đầu thập niên 60 và quận 3 chưa ầm ì mù khói, người ra đường chưa đeo khẩu trang và bà hàng xóm của ông bà tôi có một bộ tem sưu tập.

Những ngày tôi đến thăm ông bà ngoại, bà Tư hàng xóm hay mang bộ tem sưu tập của bà sang cho tôi xem. Tôi không đủ đức tẩn mẩn để chơi tem vào lúc lên 7 lên 8, nhưng tôi thích làm hoàng tử vì thấy một cậu Bảo Long lên 15 hay 16 tuổi mặc áo gấm và đứng chống kiếm. Chuyện xem tem sưu tập này, là ở hàng hiên, dưới bóng mát lốm đốm của giàn hoa đã nói.

Căn nhà dạo ấy còn có một người anh họ tôi lên Sàigòn học. Anh ở với ông bà tôi nhưng con tim thì nằm cuối ngõ, nơi có một cô mang tên đầm là Monique ra vào jupe serrée (bó) bằng xe máy Bích Bà (đây không phải là xe Trung quốc mà phiên âm bình dân của hiệu Vespa).

Có bận anh rủ tôi sang nhà cô ta tập múa vòng Hula-Hoop.

Thường thì anh ngồi dưới giàn hoa giấy ở trước nhà mà uống nước chanh đá.

Anh chỉ cho tôi cách nắm một tay lại. Không nắm chặt hẳn, chừa một chỗ hở ở giữa. Hái một cái lá hoa giấy mong manh đặt lên chỗ hở của bàn tay nắm lại. Dùng tay kia để mở và vỗ lên thật mạnh. Cái lá bị ép hơi và không có lối thoát, nổ đánh bốp. Trò này, tất không vui bằng lắc mông Hula.
(Nguồn: Tiền Vệ)

Đỗ Kh.


No comments:

Post a Comment