Nguyễn thị Khánh Minh
Vào mùa Thanksgiving của năm 2020, trong khí lạnh của những ngày giữa thu, tôi đọc thơ, làm thơ trong cảm xúc tràn trề biết ơn và hân thưởng, với đời, với quê hương, với gia đình, với người. Tất cả đã làm nên tôi, nuôi sống tôi, và đã để lại trong tôi những ký ức đẹp đẽ. Xin gửi đến mọi người, như một lời tạ ơn.
Vào mùa Thanksgiving của năm 2020, trong khí lạnh của những ngày giữa thu, tôi đọc thơ, làm thơ trong cảm xúc tràn trề biết ơn và hân thưởng, với đời, với quê hương, với gia đình, với người. Tất cả đã làm nên tôi, nuôi sống tôi, và đã để lại trong tôi những ký ức đẹp đẽ. Xin gửi đến mọi người, như một lời tạ ơn.
Lời thơ về giữa giấc thiền sớm mai
Mộng đời bặt tiếng bi ai
Ta hay là giọng ngân dài? - Hư vô...
1996
Bụi mờ con mắt. Bạn còn phóng xe
Bước đi như vội trên hè
Nhìn tôi lâu. Mắt đỏ hoe. Thì thầm:
Tụi mình. Cười. Khóc. Tình thâm…
2006
(nhớ Thúy Vinh tới nhà sau khi giận nhau)
Nụ hoan hỷ nở hạt lành nhân gian
Mát trong cõi đất bình an
Em đi
Em bước
Vô vàn
Thanh Lương
9.2020
Duyên xâu thành chuỗi diệu huyền tinh sương
Reo lời kinh biếc. Yêu thương
Long lanh tâm hạt. Suối nguồn thánh ca
Duyên lành nở một đóa hoa…
10.2020
*cảm xúc bài Hồng Ân Mầu Nhiệm của Duyên
Ngàn cây lá thỉnh hồi chuông. Reo đời
Thơ từng bước nhỏ rong chơi
Cõi lành hoá hiện nụ cười như lai
Hồn nhiên. Một đóa trăng mai…
10.2020
Hót lên một tiếng. Rung rinh địa đàng
Mở hết những cửa thời gian
Có mùa thu trổ sắc vàng. Gọi thu
Vút lên. Ôm trọn thái hư…
10.2020
Một thời mẹ dắt tay nhau theo về
Hình như cô bạn tóc thề
Có thể. Cùng đi đường quê, thuở nào
Nghe Huyền Chiêu. Nghe nao nao
Nghe quen như tiếng tre xào gió trưa
Rằng rồi gặp. Dẫu sau xưa…
Cổ-tỉnh ấy. Một ngày. Về soi chung*
9.2020
*Nhà bà nội tôi ở Thuận Mỹ (Ninh Hòa) có một cái giếng rất xưa.
Nghe hư huyễn nốt hình gần bóng xa
Xa gần mơ thực một ta
Nhặt đêm bóng rụng. Thì ra bóng mình*
…
Chân sương dấu cỏ tự tình
Hồn nhiên chiếc lá rơi cành. Đêm qua
Lời như đã gió bay xa
Là tôi với tiếng cười òa sáng nay…*
10.2015
* thơ Lê Phương Châu trong thi phẩm Dấu Chân Ngược Gió
Cùng Kim Quy
Mỉm cười. Nhẹ quá. Nắng ru bên thềm
Trang thơ vừa mở. Cổ kim
Sơn Xuyên. Nhật Nguyệt**.
An nhiên cõi này…
9.2020
*An Nhiên là bút danh của Kim Quy. Nhớ cùng nhau ờ quán café Vô Ưu (2008)
** câu trong bài kệ: …Cổ kim nhật nguyệt/ Cổ kim sơn xuyên… (có tên Kim, có Nhật Nguyệt: tên Minh)
Hương trà. Lòng tĩnh. Chan hòa. Hương trăng
Người tan. Ô bóng trăng tan trong người
9.2020
*thơ Lê Ký Thương: Chờ khi trăng vừa tàn/ Uống một ngụm trăng tan
Chân dung* tan giữa vô biên đất trời
Thơ ai thao thức bên đời
Khói sương hiu hắt ru hời đêm xuân
1996
*Tên hai thi phẩm Thiên Nhiên-Chân Dung của NĐC
Nghe con gió kết một ngàn sợi tơ
Xin người thả một giấc mơ
Cho mây xanh ngủ. Lời thơ đá vàng
8.2020
Thời gian. Vô thủy vô chung. Cõi này
Đám mây tan. Đám mây bay
Hạt mưa. Ngờ đã trên tay. Bao giờ…
8.2020
*tên một tác phẩm của Lữ Kiều
Từng con chữ. Rủ nhau về. Giấy thơm
Ngoài trời mọc ánh sao hôm
Tím đâu chợt thoảng bên vườn. Hoa Mua
Nhà mình có hoa*. Đêm vừa
Trăng nghiêng. Có giấc mộng xưa. Theo cùng…
9.2020
*tên một truyện trong tác phẩm Màu Tím Hoa Mua của Nguyên Minh
Tan. Tan. Từng giọt kiếp người. -hư vô?
Vào nghe sông. suối. biển. hồ
Bay lên thành sợi khói. Mồ hư không
9.2020
*lấy ý từ bài văn số 12: Có Những Đêm Về Sáng của Khuất Đẩu, đăng ở blog Trần Thị Nguyệt Mai
Kính tặng nhà thơ Đỗ Nghê
Dòng sông xanh ngỡ đã mãi xa. Xa
Mắt nguồn trong suốt La Ngà*
Hạt thương ở lại. Chan hòa. Xưa sau
Nghe thinh lặng hết những lao xao đời
Nhé sông. Mình thở ra chơi
Bước đi nhé với mặt trời đang đi
Một ngàn bước của sông về. Nơi đây
Tùm tỉm từng phút giây này…
9.2020
*tên một tác phẩm của Đỗ Hồng Ngọc
* tên cô con gái yểu mệnh của nhà thơ ĐHN
Một cuộc chơi đẹp quá trời. Nhân gian
Lòng thơ vi vu dặm ngàn
Khóc cười. Chấm. Phẩy. Xuống hàng. Nữa mai
Trả đêm nhân ngãi cho ngày đong đưa
Quảy đôi con chữ vào thơ
Mai sau nhịp bước lại, ồ, Trần Gian…
10.2020
*tên một thi phẩm của LGT
Cảm xúc bài thơ Nụ Hoa Đêm của nhà thơ Trịnh Y Thư
Ngờ tang thương hóa bảy sắc cầu vồng
Nhạn chao một tiếng ngàn không
Trời xanh. Tóc trắng. Mơ mòng cố hương
Dặm ngàn đổ lệ tài hoa
Chân sương đầm đẫm. Dấu là thiên thu…
10.2020
*chữ xiên: thơ Trịnh Y Thư
VÔ CÙNG
Ngỡ đã ở trong ban mai, ánh sáng
Không, chỉ dường như một thoáng
Một thoáng dừng nơi vô tận. Giấc mơ
Có không. Lẫy nhịp. Tình cờ
9.2018
Một giây miên viễn rất-thường. Nở ra
Nghìn năm trong một đóa hoa
Tiếng hát xanh. Trăng vỡ òa. Đêm hương
Sống lại hết một mùa thương*…
9.2020
*thơ Hoàng Xuân Sơn: Sống lại hết một mùa thương tưởng…
Cành lau hỏi gió xứ nào. Tóc xanh
Mắt sao còn chút thiên thanh
Đêm mài gươm. Tiếng hận đành. Thiên thu
Hồng trần dâu biển. Cũng vừa giấc kê
Mười năm. Mòn ngóng sơn khê
Cờ bay quan ải. Chim về cành nam
Một mình. Nghe lệ chảy nhanh. Bên trời
9.2020
*Cảm xúc từ bài Hành Tháng Tư của nhà thơ CVK (https://tranthinguyetmai.wordpress.com/2020/04/30/bai-hanh-thang-tu-2/#more-32923)
Bụi đỏ chiến trường. Nhung-y thuốc súng
Mắt trừng từng đêm ác mộng
Sợi tơ treo. Ôi phận mỏng. Con người
Lòng trận địa vẫn bốn bề gió chướng
Vẫn xanh rờn.
Một vết thương.
11.2020
* Chữ NTV: “Vết thương chưa thực sự lành”, trong tập truyện Mặt Trận Sài Gòn
Trăm con lá rớt. Tình tang cõi ngoài
Mùa đâu hốt đã thu phai
Một phương viễn mộng. Đọa đày*. Bao thu
Niềm cô quạnh. Dấu biệt mù. Âm xưa
Trăng tàn nhỏ lệ đèn khuya
Hắt con bóng dựng đá chờ nước non
Trùng khơi. Hạt muối đó còn chưa tan…
9.2020
* Thơ Tuệ Sỹ: Trời viễn mộng đọa đày đi mấy thuở/… Viên đá cuội mấy nghìn năm cô quạnh/ Hồn tôi đâu trong dấu tích hoang đường...
Nhớ buổi nghe sư đàn, cùng nhà thơ Lữ Kiều và Giai Hoa, 20.9.2009, tại cốc của sư trong vườn chùa Già Lam
Kính tặng nhà thơ Nguyễn Lương Vỵ
Đem ta cả phút ban đầu. Tới đây
Nhân gian thực mộng hiển bày…
Phương Ý *kia. Phương mộng này. Trước sau
Ô hay một chấm ban đầu…
9.2020
*Tên một thi phẩm của NLV
THIỀN ĐI
Đã về. Đã tới. Thảnh thơi*
Ban mai nở đóa mặt trời. Nơi đây
Thân tâm cùng một lúc này
Bước chân tỉnh thức. Hiển bày pháp thân
10.2020
*bài kệ thiền đi của sư ông Thích Nhất Hạnh: Đã về đã tới/ Bây giờ ở đây/ Vững chãi thảnh thơi/ Quay về nương tựa.
NGHE PHÁP
Kính tặng nhà văn Tô Đăng Khoa
Nghìn xưa bay. Hồn lá bối
Mười phương tăm tối.
Tiếng chuông rung
Phút giây. Muôn kiếp trùng phùng
Hạt bụi lồng lộng. Vô cùng. Trời xanh
11.2020
CÓ CHÀNG THI SĨ RONG CHƠI
Đêm thơm ngát. Bước anh về
Cửa sổ nhà ai đèn khuya như chờ
Dưới trăng một bông trà nở*
Ôi hương xưa. Rưng rức mớ. Quê nhà
Quê nhà. Tưởng chừng không thật
Trong ao tù. Trăng tái mặt nằm đau
Câu thơ anh về nương náu
Cơn mộng trừng. Đau đáu mắt chiêm bao
Chiêm bao. Như mơ. Như thực
Mà đêm nay chân động bước vườn khuya
Anh òa tiếng khóc trong mưa
Gội luân lạc trôi theo mùa quỷ mị
Nón mơ. Hài cỏ. Anh đi
Mùa tàn đông. Người về vui như hội
Có chàng nghệ sĩ rong chơi*
Chữ nghiêng: chữ NXT
* Thơ NXT: Dưới trăng hái một bông trà… …thì trọn kiếp ta xin làm người nghệ sĩ rong chơi… đi đọc thơ ta. giữa những vùng bụi đỏ.
NGƯỜI TỚI NHƯ MỘNG
Vẽ thử hạt lệ. Ồ không
Vẽ chơi cười nụ. Lại chòng chành môi
Vẽ thêm những bước tới lui
Hóa ra dị mộng giữa người và ta
Vẽ vô cùng một vắng xa
Vẽ thăm thẳm một chung trà. Đèn khuya
Trang kinh soi tỏ bước về
Đến đi. Ai nói được gì. Cõi mai
Người tới như mộng*. Một vài…
10.2020
*Tên một truyện ngắn của PTH
LỜI TÔI
Ước gì. Trong bước tinh mơ
Một con nắng nhỏ tình cờ đọc tôi
Đọc xong, có được nụ cười
Cho tôi còn biết những lời tôi đi
NTKM
No comments:
Post a Comment