Thơ Đinh Cường
Tặng Bửu Ý
Chiều mù
cây nhánh trơ
tôi mù sương
mất hút
giữa muôn
trùng lạnh tăm
cuối năm
rào lá đổ
Suốt ngày
nghe tiếng quạ
kêu ngoài
hiên xanh rêu
đôi khi
vờ ngủ muộn
giấc
mộng đầy quạnh hiu
Chiều ra
sông bến lạ
bên kia
phố lên đèn
mới biết
mùa đông gọi
một mặt
trời không tên
Như người
xưa nhớ bạn
cánh
nhạn nhờ đưa tin
tôi một
mình đứng lặng
cào lá
ngoài sân đêm
Bài
tựa tập thơ ‘Cào Lá Ngoài Sân Đêm’
Trần Hoài Thư
"Đinh Cường là một tên tuổi quen thuộc
của hội họa Việt Nam. Tài năng của anh không chỉ dừng lại ở lĩnh vực hội họa mà
còn thể hiện cả trên lĩnh vực thi ca. Thơ Đinh Cường bắt đầu xuất hiện từ đầu
thập niên 60 trên các tạp chí VĂN, MAI… ở Sài Gòn. Theo Đinh Cường, thơ anh là
những “bản tin” – một dạng nhật ký ghi lại những sinh hoạt , những cảm xúc của
bản thân qua nhiều giai đoạn khác nhau trong cuộc đời anh. Anh cho biết, “Tôi
thích thơ, cả thơ tân hình thức, không làm nghệ thuật xếp đặt được, chỉ làm với
xúc động của riêng mình, một cõi riêng chân chất dù cũ kỹ,. mà có gì cũ kỹ đâu,
nghệ thuật như biển rộng có nhiều đợt sóng”. Thơ anh chân thật, đầy sức sống, có
tác dụng nối kết tình cảm mọi người lại với nhau. Đọc thơ anh, chúng ta cảm
thấy yêu thương gia đình và bạn bè hơn, yêu thương đất nước của mình hơn. Qua
thơ anh, chúng ta còn bắt gặp nhiều tài liệu quí giá về những khuôn mặt nổi
tiếng trong nhiều lĩnh vực văn học nghệ thuật. Trân trọng tài năng của anh, chúng
tôi sưu tập và xuất bản tập thơ này như một món quà kỷ niệm dành riêng cho anh
và bạn bè. CÀO LÁ NGOÀI SÂN ĐÊM được xem là tập 1, bao gồm những bài thơ Đinh Cường
viết từ năm 1964 đến tháng 7.2011”.
(THƯ ẤN
QUÁN, January 2014)
Thơ
giữa Croquis và Nhật ký
Chân Phương
Độc
giả tờ VĂN vào những năm 60 ở Sài gòn hay Huế đôi lúc thích thú bắt
gặp một bài thơ của ĐINH CƯỜNG. Nhà họa sĩ vẽ nhiều tranh biểu
hiện-tượng trưng này có tâm hồn lãng mạn của rừng thu và dòng máu
trữ tình của loài chim biển. Với sức làm việc và óc sáng tạo
ngoại hạng, ông đã cống hiến cho đời hàng trăm họa phẩm giá trị vừa
làm giàu cho tâm linh và mỹ thuật VN.
Bên cạnh cuộc tình của nhà tạo hình
còn song hành mối duyên ngôn ngữ, Đinh Cường quay về với thơ một cách đam
mê trong mấy năm gần đây. Có lần trò chuyện, tôi nói cho ông biết cảm
tưởng khi đọc các bài thơ không dụng công nhưng chân tình hồn nhiên của
Đinh Cường: “Ông làm thơ thoải mái khoan thai như phác họa croquis trên
giấy!” Rõ ràng với sự từng trải trong sáng tác cùng độ chín của tư
tưởng thẩm mỹ, ông đã vượt ra ngoài sự câu thúc của ý đồ hay thói
cầu kỳ làm dáng. Ông đến với tờ giấy như ngồi xuống cạnh người bạn
cũ, tâm sự một cách tự nhiên các chuyện buồn vui, đôi lúc tán gẫu dăm
ba việc vặt thường ngày…
Ngày đầu
năm khi tôi phone hỏi thăm sức khoẻ và bình phẩm về thi pháp của bạn,
Đinh Cường đã nói thật lòng: “ Tôi làm thơ như viết nhật ký…” Còn
tiếng nói nào bằng tiếng lòng thì thầm cùng trang nhật ký, khi quá
khứ với kỷ niệm bay về trên cặp cánh của thời tiết mùa màng, khi
tuổi tác và năm tháng một bước không rời trong ý thức người nghệ sĩ
trước vô thường và biến dịch.
Nam mô a
di đà… Alleluia…
Chân Phương
thay
lời cám ơn Trần Hoài Thư – chị Yến
Phạm
Cao Hoàng – Cúc Hoa
Khanh
– Nguyệt Mai. và Giang
đinhcường
Tôi về đầu
ngõ trăng to lắm
nhìn trăng
như thấy bóng mẹ về
mẹ ơi
con có món quà hay lắm
con khoe
với mẹ nè nghe
có gì
cao quý hơn tình bạn
các bạn
vừa gom in cho tập thơ
cào lá
ngoài sân đêm và tranh
mà con
không hề hay biết trước
như ngày
xưa mẹ gởi cho màu
mấy ống
sơn dầu mẹ làm sao biết
những
ngày Huế lụt có người đưa
những
ngày con vẽ hoài. con vẽ…
như hôm
nay có bạn ở xa về. và
bỗng
nhiên trao món quà quá đẹp
làm sao.
con biết nói năng chi
nhìn trăng
to. con chỉ biết thầm thì
bạn. đôi
khi như mẹ hiền cao quý…
Virginia,
Jan. 18, 2014
ĐINH CƯỜNG
No comments:
Post a Comment