Thursday, February 20, 2020

THƠ ĐỖ HỒNG NGỌC


                                                           Trần Hoài Thư. Đinh Cường vẽ

BUI TIN ĐƯA
tặng Trần Hoài Thư

Ta cũng muốn ngâm tràn câu tống biệt
Đưa người đi tiếng sóng ở trong lòng
Nhưng khói thuốc đã cay sè đôi mắt
Có ai còn thổi sáo trên sông…

Trời buổi sáng mù sương lớp lớp
Người hành trang nỗi tuyệt vọng rã rời
Và khí phách thôi một thời trẻ dại
Ta nói gì cho bớt chút chia ly…

Đưa người ta nâng ly cà phê nhỏ
Rồi quan san rồi bụi đỏ người đi
Rồi khói súng người tập tành nỗi chết
Ta trở về hiu hắt đường khuya

Ta đã nói gì hình như chưa nói
Những dặn dò những hứa hẹn bâng quơ
Rồi người bước đường hoang lạnh quá
Ta đứng nhìn nghe ngày tháng đong đưa…
(Đỗ Hồng Ngọc, 1972)

Bìa tập thơ Đỗ Hồng Ngọc,
viết tay trên giấy dó thô, độc bản, 1996.
Chọn những bông hoa và những nụ cuời
Tranh Đỗ Trung Quân.

CHÀNG THI SĨ
tặng Đỗ Trung Quân

Lọt tõm giữa vô vàn
Âm thanh và ánh sáng
Nhộn nhịp và nhễ nhại
Chàng thi sĩ
Đầu bù tóc rối
Co rúm người
Trong chiếc áo khoác màu đen
Như tự hành tinh nào rơi xuống…

Những cọng râu rời rạc
Trên khuôn mặt gầy gò
Gần muốn bạc
Chàng thi sĩ
Đốt mình lên
Khói lùa trong mắt

Giữa vô vàn sặc sở và đầy ắp
Ồn ào và náo nhiệt
Chàng không biết giận ai
Chỉ gậm nhấm mình
Cho bõ ghét….

Còn lại chút trời xanh
Trên vòm lá thưa thớt
Chàng ngẩng đầu nhìn lên
Thấy mặt mình đẫm ướt…

Đỗ Hồng Ngọc
(2009)


K RONG CHƠI
tặng Trịnh Công Sơn

Từ vườn khuya bước về. Tranh Đinh Cường

Chàng đến như một kẻ rong chơi
Du ư Ta bà thế giới
Thương những giọt nắng
Yêu những cơn mưa
Biết nghe lời tự tình của từng ngôi tháp cổ
Đau nỗi đau hòn sỏi lăn trầm…
Thấy vô thường là đóa hoa rực rỡ

Phúc âm là nỗi buồn
Khi Chúa, Phật đi xa…

Chàng đến như một kẻ rong chơi
Du ư Ta bà thế giới
Với em thơ
Chàng thị hiện bông hồng
Với tình nhân
Chàng hóa nguồn suối ngọt
Với gió heo may
Chàng trở thành bóng mát
Thênh thang giữa cõi đi về…
Chàng đến như một kẻ rong chơi
Du ư Ta bà thế giới
Trái đất là hòn bi xanh
Một hôm dừng chân ghé trọ
Bằng diệu âm linh ngữ
Chàng hiến cho đời cỏ lạ hoa thơm…

Không vướng chút bụi trần
Như mặt trăng dịu mát
Như thủy triều dào dạt
Chàng du ư
Trong cõi Ta bà…

Rồi một hôm nằm xuống
Sống thiên thu…

ĐỖ HỒNG NGỌC

No comments:

Post a Comment