Để nhớ Âu Như Thuy
người họa sĩ nằm chết trên
Đèo Cả
Tình Tôi. Tranh Âu Như Thuy
Lấy mấy nét quẹt màu của cháu nội Như Tranh, họa sĩ Đinh Cường
thêm nét than đen
nhớ Âu Như Thuy nằm chết trên Đèo Cả 1994
trên đèo cả
nằm chết. một mình
ngỡ nằm mơ nắng trưamùa hải âu. bay. kêu
bờ cát đỏ
âu như thuy
( Nguyễn Xuân Thiệp )
Những ngày này có những cơn mưa mùa hạ
rất buồn, những ngày này ngồi chơi và vẽ với Như Thơ Như Tranh hai cháu nội suốt
những nét vẽ trẻ thơ luôn có mặt trời và biển
mặt trời màu đỏ tươi, biển màu xanh dương
không thấy những vệt màu đen, nâu sẫm
như trong tranh âu như thuy đầy phận người
anh đã nằm chết trên vũng
trăng tựa đề tranh anh
khi từ Ghềnh Ráng chuẩn bị làm tượng Hàn Mặc Tử đi chiếc honda đổ đèo Rù Rì bị tai nạn chết
Một tiếng vang xa rời xuống suối,
Thì thầm trong gió, ngàn phi lao… [1]
Âu như thuy người họa sĩ ấy ít thấy tiểu sử ở đâu
dù đã đoạt huy chương bạc triển lãm hội họa mùa xuânnăm một chín sáu ba với bức Những Chó và Người
những tựa đề tranh anh cũng lạ như Vũ Khúc Bò Cạp
Thú Hoang, Mặt Trời Đêm, Vũng Trăng, Nơi Chúa Ngự
thử nhớ lại những năm năm mươi cùng ở Xóm Lách
dưới dốc con hẻm đường Charles De Gaulle sau này là đường Công Lý, Sài Gòn, nơi ấy một thời
có Châu Trị ở và Thanh Tâm Tuyền viết một truyện hay:
Đêm Xóm Lách Mịt Mùng. ôi những đêm Xóm Lách chúng ta
một chàng trai tên Thụa hay qua nhà tôi chơi
một chàng trai nói giọng Bắc hình như cô độc lắm
quyết tâm tự học để trở thành họa sĩ Âu Như Thuy
cằm vuông ngậm ống vố cuộc đời bi thảm như Van Gogh
sau một chín bảy lăm anh về Long Xuyên
chạm khắc mấy tảng đá xanh làm bia mộ sau đó có thời lên Đà Lạt sống thì phải
nên mới quen những người bạn sau đây:
hỡi những tuyển. khánh. thạc. diễm
và thiệp
là bằng hữu. chúng ta. ngồi ở phía
hoàng hôn
nhìn
giờ này, những ngọn đèn lồng cao áp
tỏa xuống mặt biển. xanh đen
đèo cả
thuỳ dương. xa. tiếng
ru
âu như thuy. nằm chết.
một mình [2]
trưa nay khi hai cháu nội ngủ, tôi nằm nghỉ trên sofa quen
dưới basement, đọc lại tôi
cùng gió mùa của Nguyễn Xuân Thiệp đọc lại bài thơ âu như thuy chắc ít ai biết
mà nhớ lại một người thân quen hàng xóm hồi xưa, Thụa ơi …
Đinh Cường
[2] Nguyễn Xuân Thiệp - âu như thuy –
tôi cùng gió mùa, phố văn tái bản 2012, trang 146
No comments:
Post a Comment