nguyễnxuânthiệp
& bạn hữu
Nhà
văn Doãn Quốc Sỹ đã ra đi. Ông từ giã cõi đời ngày 14 tháng 10.2025, đi về phía
mây trắng. Thọ 103 tuổi. Tin trên khiến lòng Nguyễn này xiết bao thương cảm. Một cây đại thụ vừa
rời khỏi đại ngàn. Nhiều người đã bày tỏ cảm nghĩ. Từ những người đồng thời có mối thâm giao với
nhà văn đến các tác giả trẻ tuổi hơn, tất cả đều tỏ lòng tiếc thương sâu sắc.
Nhà bình luận NGÔ NHÂN DỤNG (tức nhà thơ Đỗ Quý Toàn) viết trong bài "Doãn Quốc Sỹ - Thế Đấy!" đưa ra nhận định:
"Doãn Quốc Sỹ hầu như bẩm sinh đã mang sẵn một cái tâm kiên cố khó bị lay động vì hoàn cảnh. Ông có phước mang sẵn tấm lòng trống trơn, không cần phải cố gắng. Trong cuộc sống hàng ngày không biết ông tọa thiền lúc nào. Doãn Quốc Sỹ không báo trước khi ngồi xuống: “Tôi tập thiền đây;” hay là khi đứng dậy “Tôi ngồi thiền xong rồi.” Mỗi giờ phút trong đời sống của ông thể hiện một quá trình thiền tập. Đi, đứng, nằm, ngồi, mặc áo, cởi dép, uống nước, nói năng, hầu như lúc nào ông cũng làm chủ thân và tâm. Đối cảnh, đứng trước cảnh ngộ biến đổi cách nào ông cũng có thể thốt lên một câu: “Thế Đấy!” Người mang tánh bẩm sinh như vậy chắc phải đã tu nhiều kiếp trước! Cha mẹ sanh ra đã truyền cho hạt giống tốt, tự nhiên không nuôi lòng tham lam quá độ, không nổi cơn giận dữ dễ dàng. Khi biết suy nghĩ thì tự thấy mình chỉ là một tập hợp tạm thời và ngắn hạn của ngũ uẩn, như tất cả mọi chúng sinh, nhờ thế không đeo một Cái Ta quá nặng trong đầu. Dứt trừ nhân ngã. Dừng hết tham sân."
Nhà thơ TRẦN MỘNG TÚ trong bài "Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều Và Tôi" ghi nhận:
“Khi qua tuổi lên 10, bước vào trung học, xen kẽ với những sách dịch từ những tác phẩm ngoại ngữ nổi tiếng như “Chiến Tranh và Hòa Bình,” “Đỉnh Gió Hú,” “Giã Từ Vũ Khí,” “Anh Em Nhà Karamazov”… thì những tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ là những cuốn sách luôn luôn cha mẹ tôi tìm thấy trên giường, trên ghế, trên kệ, trên bàn ăn, trên bàn học của tôi và đôi khi trong bếp. Những tác phẩm này đã đóng vai trò “phụ thân thứ hai” trong đời sống trưởng thành của tôi. Những trang sách văn chương trong sáng, trung hậu đã dạy tôi những điều nhân nghĩa, ngay thẳng và đạo làm người. Tôi chắc chắn là những ai đã từng đọc Doãn Quốc Sỹ cũng được hưởng cái tinh thần đạo đức trong từng câu văn của tác giả. Tôi không may mắn là học trò trực tiếp của thầy Sỹ, nhưng tôi là học trò trong mỗi tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ."
Bạn trẻ NGUYỄN PHƯỚC NGUYÊN ghi nhận.
hắn vẫn thương nhất Dòng Sông Định Mệnh của ông.
mười chương ngắn về tình yêu của Thiệu và Yến.
mỗi chương là một thay đổi của thời cuộc, của đời sống, của trưởng thành tâm hồn, của nhịp đập con tim mà ông đã thật tài tình phản ảnh và ẩn dụ vào ví von của một dòng sông ở vài câu cuối của từng chương.
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ đã ra đi.
Kẻ này cũng xin đốt một nhánh hương tưởng niệm ông. Ông đã ra đi nhưng nền văn học nước nhà mãi mãi ghi dấu chân ông. Cầu mong ông an nghỉ.
NXT & BẠN HỮU
Nhà
văn Doãn Quốc Sỹ. Đinh Cường vẽ
Nhà bình luận NGÔ NHÂN DỤNG (tức nhà thơ Đỗ Quý Toàn) viết trong bài "Doãn Quốc Sỹ - Thế Đấy!" đưa ra nhận định:
"Doãn Quốc Sỹ hầu như bẩm sinh đã mang sẵn một cái tâm kiên cố khó bị lay động vì hoàn cảnh. Ông có phước mang sẵn tấm lòng trống trơn, không cần phải cố gắng. Trong cuộc sống hàng ngày không biết ông tọa thiền lúc nào. Doãn Quốc Sỹ không báo trước khi ngồi xuống: “Tôi tập thiền đây;” hay là khi đứng dậy “Tôi ngồi thiền xong rồi.” Mỗi giờ phút trong đời sống của ông thể hiện một quá trình thiền tập. Đi, đứng, nằm, ngồi, mặc áo, cởi dép, uống nước, nói năng, hầu như lúc nào ông cũng làm chủ thân và tâm. Đối cảnh, đứng trước cảnh ngộ biến đổi cách nào ông cũng có thể thốt lên một câu: “Thế Đấy!” Người mang tánh bẩm sinh như vậy chắc phải đã tu nhiều kiếp trước! Cha mẹ sanh ra đã truyền cho hạt giống tốt, tự nhiên không nuôi lòng tham lam quá độ, không nổi cơn giận dữ dễ dàng. Khi biết suy nghĩ thì tự thấy mình chỉ là một tập hợp tạm thời và ngắn hạn của ngũ uẩn, như tất cả mọi chúng sinh, nhờ thế không đeo một Cái Ta quá nặng trong đầu. Dứt trừ nhân ngã. Dừng hết tham sân."
Nhà thơ TRẦN MỘNG TÚ trong bài "Chiếc Chiếu Hoa Cạp Điều Và Tôi" ghi nhận:
“Khi qua tuổi lên 10, bước vào trung học, xen kẽ với những sách dịch từ những tác phẩm ngoại ngữ nổi tiếng như “Chiến Tranh và Hòa Bình,” “Đỉnh Gió Hú,” “Giã Từ Vũ Khí,” “Anh Em Nhà Karamazov”… thì những tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ là những cuốn sách luôn luôn cha mẹ tôi tìm thấy trên giường, trên ghế, trên kệ, trên bàn ăn, trên bàn học của tôi và đôi khi trong bếp. Những tác phẩm này đã đóng vai trò “phụ thân thứ hai” trong đời sống trưởng thành của tôi. Những trang sách văn chương trong sáng, trung hậu đã dạy tôi những điều nhân nghĩa, ngay thẳng và đạo làm người. Tôi chắc chắn là những ai đã từng đọc Doãn Quốc Sỹ cũng được hưởng cái tinh thần đạo đức trong từng câu văn của tác giả. Tôi không may mắn là học trò trực tiếp của thầy Sỹ, nhưng tôi là học trò trong mỗi tác phẩm của nhà văn Doãn Quốc Sỹ."
Bạn trẻ NGUYỄN PHƯỚC NGUYÊN ghi nhận.
hắn vẫn thương nhất Dòng Sông Định Mệnh của ông.
mười chương ngắn về tình yêu của Thiệu và Yến.
mỗi chương là một thay đổi của thời cuộc, của đời sống, của trưởng thành tâm hồn, của nhịp đập con tim mà ông đã thật tài tình phản ảnh và ẩn dụ vào ví von của một dòng sông ở vài câu cuối của từng chương.
Nhà văn Doãn Quốc Sỹ đã ra đi.
Kẻ này cũng xin đốt một nhánh hương tưởng niệm ông. Ông đã ra đi nhưng nền văn học nước nhà mãi mãi ghi dấu chân ông. Cầu mong ông an nghỉ.
NXT & BẠN HỮU

No comments:
Post a Comment