Thursday, July 20, 2017

P H Ư Ơ N G T R Ư Ợ N G


Hoàng Xuân Sơn

Mùa hè ơi

Mùa hè bốc lên những cơn lốc nồm
thổi phồng quả bóng nhân loại
rõ ràng anh thấy em đi dưới bầu trời thủy tinh
vậy mà bỗng chốc anh lùi về nơi chốn hồng hoang dự trữ
thời tối tăm đại cổ sơ
như tình yêu ở đó những con thú long tiền sử
vẫn kêu hoài tiếng kêu mất mẹ
bầy chim luýt chuýt ôi linh xưa !
vẫn người gù lửng lơ trên tháp chuông
rùng mình cây đổ xuống từng con chiên dối thánh múa hát quanh đám lửa tàn
rõ ràng anh vừa thấy em bên ngoài hành lang
đã khuất nẻo biến mất vào bên trong những siêu thị đại cồ bàng
cánh dang to khuất mắt anh đi vào mê cung quày hàng xú chiêng đồ lót mốt
những chiếc còng số 8 miên man
nai nịt rùng rùng thời đại
lũ hình nhân trần truồng nhăn miệng cười
có con mắt nháy (hình như)
ôi ai như em hình như anh thoáng nghe em cười
đâu đó


anh đi tìm em nơi nhồm nhoàm miệng mồm khu ăn uống ngợp ngời thức ăn tây tàu mỹ nhật ấn độ cà ri cay cũng có mà ơi hỡi em rồi nơi đâu biết tìm đâu ra một quả ớt nhồng ban trưa sừng sững mùa hè dưới quê gập mình cây trái


mùa hè mùa hè ầm vang những cuộc diễu binh
phương trượng tung lên giời
picasso erotique nơi trưng bày vú mọc ngược lên đầu
tiếng đàn thoát ra nipples thời hồng
áo quần bên trong nhạc hội jazz ngoài trời
mở cửa tự do vòm đen của nắng
hoa con mắt anh tìm em trên cao một người nào huýt sáo tình tang
không có ai ôm mặt blues tiếng kèn thời xanh non dạ
những chiếc dương cầm bò lê
xin bấm vào dấu lặng sau cùng tổ khúc
người xạ thủ hô to đã tới
giờ đóng cửa
rõ ràng anh mất
hút em .

HOÀNG XUÂN SƠN
29 juillet 2001

No comments:

Post a Comment