Friday, August 8, 2014

THƠ HOÀNG XUÂN SƠN



một điều ước bình thường



Hoàng Xuân Sơn & Đinh Cường

                                                    cóp-dê ĐC một đoạn ghi
muốn làm một bài thơ vui
như nỗi mừng gặp bạn
[sao lòng vẫn buồn quá đỗi]
có phải tự bằng hữu lần lượt kẻ khuất người chờ
hay tự mình đã quá độ lân la
niềm xanh ở lu mờ thứ hạng
không như Đinh Cường tự tại an nhiên
gõ bàn phím mỗi ngày
ngón nhất dương cầm mưng mức tâm sự
những đoạn ghi.  tuôn ghi.  dòng nước mát
như hồn hậu thâm trầm cách nói
nụ cười bạn
trái tim.  cuộc đời.  những bức tranh thời xanh thời hồng
như Phạm Cao Hoàng nghe nhau lâu mà lần đầu gặp mặt
quen ghê lắm thâm tình thiệt lạ
một thời lận đận mưu sinh Trạm Hành.  Đà Lạt
ống kính vẫy mù sương lang-biang
giờ truyền nghề phân cảnh đọ người cho con gái
Thiên Kim có miệng cười giống bố
cháu bên nhà học văn như khoa xưa bác đã từng
chừ đổi thay hết cả
hôm tiễn đưa Nguyễn Minh Diễm toàn khuôn mặt thân thương ngày cũ
[Toại ơi Thiệp ơi đi trước tiền trạm dàn chào
chừ nơi ấy đông vui sở hụi]
Phạm Quốc Bảo Đào Trương Phúc Nguyễn Tuyển một thời Văn Khoa
chừ Diễm nằm đó vờ như đi khuất
trầm hương ngan ngát thơ Khói Hồ Bay (*)
như tóc Nguyễn Tường Giang bạc hơn mình
trước sau cũng hồ bay khói
cám ơn Phạm Thành Châu cho sách
[anh viết hay quá mạng đọc khoái chí tử]
tôi với bà xã mỗi người ôm khư khư một cuốn chờ lên máy bay
tôi có rất nhiều bạn Quảng Nam
người mô cũng dễ thuơng hiền hậu
cười nói rộn ràng cải vã
làm thế nào để thăng cấp nụ cười
nơi mặt trận của vô vàn hạnh phúc


hoàng xuân sơn
bốn tây tháng tám mười bốn
ở phi trường Ronald Reagan DC
(*) Tuyển tập thơ văn Nguyễn Tường Giang

No comments:

Post a Comment