Sunday, March 2, 2025

GIỚI THIỆU SÁCH MỚI

PHỐ VĂN trân trọng giới thiệu:
 

THI VĂN TẬP NGUYÊN KHUÊ
Tác giả tự xuất bản
 
TỰA NHÀ THƠ NGUYỄN ĐỨC CƯỜNG
BẠT NHÀ THƠ NGUYỄN THỊ KHÁNH MINH
 
TRANH CHÂN DUNG TÁC GIẢ: NGUYỄN KHIẾT MINH
 
TRANH BÌA: RENER BOHMER
 
TRÌNH BÀY BÌA: NGUYỄN NHỊ LAN HÀ
 
DÀN TRANG: NGUYỄN NHỊ LAN HÀ
 
NĂM 2024
 
ĐỌC THƠ NGUYÊN KHUÊ, LÒNG CM ĐỘNG
 
Nguyễn Đức Cường
 
Khi đọc đến,
Bóng câm vô thức hiền hòa,
Như pho tượng sống
bước ra từ hình…
Và,
… Bóng nương náu chốn bụi hồng,
Khi nào…
Hình nhập cõi không
Bóng về.
(Hình Cõi Ta Bà Bóng Cõi Hư)
 
Tôi chợt hiểu, những câu trên không chỉ từ một ngẫu nhiên của cảm xúc, một thoáng suy tưởng đơn sơ về Hư Thực của cuộc đời, mà từ những khoảnh khắc sống trôi lăn trên dòng sinh mệnh, nơi ký thác những hoài bão, nơi cưu mang những mất còn. Hình và Bóng tự lúc nào, đã không còn là hai thực thể phân ly, mà cùng hiện thân vào nhau, những khi anh chỉ một mình…
Ly cà phê. Ngồi một mình
Nhâm nhi lặng lẽ buồn tênh xứ người

Ly đầy ly cạn ly vơi,
Ly san sẻ nhớ. Ly vời vợi trông.
(Cà Phê Ly Hương)
 
Bao lâu nay, tôi vẫn tin vào những lúc một ai kia chỉ một mình. Chỉ những khi không còn ai cùng chia sẻ nỗi nhớ nhung và hoài niệm, buồn vui nào cũng rất đầy và rất thật. Khi giọt lệ rơi xen lẫn nụ cười, khi một người còn có thể nói chuyện được với quá khứ lúc cô đơn, thì ai có thể thật thà hơn, và… ai có thể trẻ thơ hơn? Những phút giây tĩnh lặng vào chiêm nghiệm ấy, hạnh phúc có thể rộng hơn, đau khổ có thể sâu hơn,  nhưng đích thực là cõi riêng mình!

Ta uống một mình, đêm rất cay
Một ly rượu cạn, một ly đầy
Uống nhớ em xa nghìn nghìn dặm,
Uống thèm tri kỷ quấn hai tay
(Đêm Bắc Kinh)
 
Ta đứng khóc giữa đất trời xa lạ
Đêm Cali đêm buốt giá tim người
Nóng làm sao! Nước mắt tuổi năm mươi
(Đêm Đầu Tiên Ở Cali)
 
Và cũng trong những khoảnh khắc một mình đó, Bóng và Hình đôi lúc quyện lẫn vào nhau, băng qua biên giới Tử Sinh, bàng bạc liêu trai và sáng lòa cõi thực, cùng nhập thế và xuất thế trong trái tim của người thơ – Nguyên Khuê.
Tôi về từ cõi chết
Bồng bênh lời ly biệt
Có ai từ nơi Hết
Quay về với tôi không?
Xin nói lời cõi âm
Với người trên dương thế
(Sống Đời Tử Tế)
 
Để rồi sẽ:
Tạ ơn trời, mỗi hoàng hôn xuống chậm
Ta đón thêm vạt nắng ấm từ bi
(Cảm Ơn Đời)
 
Đã biết nhau từ cái thuở mọi ước mơ đều xanh biếc, “đọc” cuộc đời anh trong những tháng ngày điêu linh nhất của vận người lẫn vận nước cho đến hôm nay, nhưng chưa từng một lần nào, tôi được đọc đến thơ anh, cũng chưa từng nghe ai nói anh làm thơ. Dường như là kẻ làm thơ nào cũng vậy, bằn bặt im trên dòng đời, chỉ lên tiếng ở trang thơ…
Thi văn tập HÌNH VÀ BÓNG, những dòng thơ đan xen cùng những tản văn đầy tâm sự, trang trải thành nhiều “phân khúc”, Bóng Hình Sinh Tử - Bóng Hình Lịch Sử - Ký Ức Không Rời và Ký Ức Cùng Gia Đình. Nhưng người đọc có thể bắt đầu từ đâu cũng nhận diện được khí chất của riêng anh: Trượng phu,  Thủy chung và Lãng mạn. Như nước của một dòng sông, bao năm vẫn đồng một vị, và thủy triều vẫn lấp lánh những chân dung đẹp nhất trong đời.
 
Đường về biên giới xa xa
Xe qua xứ Lạng nhớ bà ngoại tôi
Một đời gồng gánh đơn côi
Đau đau vận nước, chơi vơi vận nhà
(Bà Tôi)

Cha nợ non sông một cuộc cờ
Nợ tình thi hữu mấy vần thơ
Cờ chưa tan cuộc. Thơ chưa cạn
Cuối bến Vô Ưu đã đợi chờ…
(Sĩ Khí – nhớ về Cha)

Mẹ tiễn cha về với gió khơi
Hoàng hôn hun hút bước chân người
Cha đi… để lại trang thơ cũ
Mẹ đọc tàn canh,
Bóng xế rơi…
(Cha Đi)
 
Hình Và Bóng không thiếu những dòng thơ tình, người thơ này đã đặc tả bàn tay của người yêu mình hay đến lạ. Trong hai câu thơ sau đây, những rung động phút ban sơ dâng sóng đến tận trời cao, để sóng mắt hẹn nhau mở một cuộc đời!
Lần đầu nắm lấy tay ngà,
Tôi nghe reo sóng ngân hà trong tim
(Đêm Thu)
 
Và tình bạn, được ký thác vào hạt lệ của tâm giao:
Ta được khóc bên bạn hiền tri kỷ
Lệ hàn huyên thay cho mấy nghìn trùng
Khóc hào khí. Khóc bừng bừng quân tử
Một hành trình bao sinh tử bác ơi…
(Hội Ngộ)
 
Trong Ký Ức Cùng Gia Đình, từng nhân vật anh chị em dần xuất hiện. Mỗi người là một tính cách, một cảnh đời, thật khác biệt nhưng lại không thể tách rời, như một đắp đổi thật cần thiết cho nhau. Vận mệnh của một gia đình, khác gì vận mệnh của cả dân tộc! Khi câu chuyện của từng người, đều hằn sâu một thời kỳ đầy gian truân và khổ lụy. Họ đã tự trang bị cho mỗi cá nhân một tâm thế thật quyết liệt, mặc dù không thể vươn lên, nhưng cũng đủ để sinh tồn trong những ngày tăm tối nhất! Cả gia đình đã băng qua nhiều thời điểm thật cam go và cay nghiệt. Những thách thức cứ dồn dập, như vẫn không hài lòng sau nhiều phép thử về nghị lực của con người. Trong một lúc tuyệt vọng nhất,  cuộc bỏ phiếu trên sinh mệnh cả gia đình được thực hiện. Và may thay, kết quả nghiêng về chữ Sinh, để định mệnh về sau này còn cơ hội đền bù lại cho tất cả.
 
Và cũng để chúng ta còn giây phút này, cầm trên tay thi văn tập Hình Và Bóng, để nhận dạng một kẻ sĩ thật hiếm hoi trong thời đại biết bao điều đang phá sản, để lòng người được an ủi khi những giá trị nhân bản đích thực vẫn còn quanh quất ở đâu đây.
Tôi chợt nghĩ đến Nguyên Khuê, ánh sao Khuê vằng vặc giữa trời nguyên thủy, bút danh ấy, không thể là một tình cờ…
 
California, 17 tháng 11 năm 2024
NGUYỄN ĐỨC CƯỜNG

  

No comments:

Post a Comment