Saturday, April 30, 2016

KÝ ỨC PHỐ



Nguyễn thị khánh minh


Những bông phượng đỏ trên hè phố.
Nguồn: Internet

Bỗng rất đỏ một mùa hoa
Bỗng rất trắng rác trên đường phố
Bỗng rất nhiều màu rác bay trên đường phố
Bỗng rất khác. Âm thanh vang trên đường phố
Rất ồn. Và rất lặng.
Nghìn mảnh vỡ trong mưa

Phố thảng thốt
Phố tới lui. Sấp Ngửa
Phố vẫy tay. Đưa. Đón
Người đến, phố-là
Người đi, phố-lạ

Phố hội họp
Phố đàn ca
Phố hớn hở ngày cửa mở
Phố len lén đêm cài then
Phố tung hê nụ cười
Phố che nhau nước mắt
Phố rộng chân người tới
Phố co cụm nắm bàn tay
Phố bay mắt nắng hồng
Phố vùi lòng lụa bạch
Phố ngửng đầu lên. Phố tung hô
Phố cúi mặt đằm. Phố cười lệ

Ôi lòng phố ơi
Phố hát phố hỏng
Phố cờ phố xí
Phố mang người đi
Dặm lòng thương hải
Ôi tình phố ơi
Phố ngùi phố ngậm
Phố tang phố thương
Một lòng nhau luống…

4.2013
NTKM

THƠ HOÀNG XUÂN SƠN



tháng tư.  nhớ hay quên


The fall of Saigon

kẹt cửa tan chảy
rồi khâu cứng lại.   hình người
vẫn nộm
mùa đông sứa lửa
qua tháng tư rồi còn một bợn tuyết
trên nóc bời rời.  cây cú
trên mui xe
đeo bám ống quần chó táp
tháng 4 mắt còn chóa tuyết
lận về đông duy.  bụi và máu
cào một mảnh gương.  cào cào [ nhớ thời bao đồng lép kẹp]
tháng 4 xe goòng phèng la đổ tung tóe
lởm chởm đồ hình san tung
bọn người khoác áo rừng
ngậm ve.  na phổi cây vào phố
bọn đi lẩn lút văn minh
cum cúp đồng loại
lính tập hỗn hễn lếch nhếch giò
đùi.  và móng lợn cáu bẩn
sau những ụ mìn lép.  đạn lép.  ngực lép
khố đỏ nhào dzô tung hứng
mẹ rượt thấu quảng trường
dự trù con mắt bụi

tuyết hay bụi
ai tin được cái rác đu bám
truyền thần
bức tranh vĩ đại xộ đời vô khám
tháng 4 mải miết điều trần
bươi hoài không ra cái án
tu tập đường xa

bảy tháng tư/2016

lại tháng tư

tháng 4 thật lắm chuyện động trời
những người bạn chết vào tháng tư
tháng nhầm lẫn tôm cá chết tràn đìa
[chết thiệt.  không phải phỉnh phờ]
tháng 4.
cuộc lễ phỉnh phờ lên ngôi rừng rú

có thể nào mây bạc rớt xuống nằm phơi biển
cho cá tôm đột tử bay về trời
và người thảnh thơi nhặt nhạnh
hãy hoán đổi không thời gian
triệt cùng đường chủ nghĩa

đỏ là gì nếu không phải là máu
máu bôi lên ngọn cờ chui vào mộ độc
bị đất nước mình vẫn hình cong chữ S
nên bọn người dễ vào cúi ra luồn
hồ đình nghiêm nghĩ ra trò sắp chữ
cá [poisson] bỏ một S thành [poison] độc dược *
nếu là độc chất
tôi biết quay về nằm im miệng rắn

nếu là chiếc gậy sắt trong cốp xe
khẩu súng nơi trại hòm
miếng huy chương tẽn tò vai áo
tôi sẽ tự nguyện thức giấc
cùng văn minh đồng loại

hoàng xuân sơn
hai mươi tám tháng tư/2016

*Lệ Thủy, hồ đình nghiêm – www.sangtao.org


THÁNG TƯ HOA TÍM



Lưu Na

Phượng tím

Phan Lạc Phúc

Năm nay hoa tím nở sớm.  Những cánh hoa be bé tím ngát cả bầu trời mang vào lòng nỗi buồn mênh mang.  Trời cuối tháng Tư chợt trở gió, hoa bay bay như vạn giọt nước mắt tím của người mình khóc một ngày dâu bể tuy đã xa mà vết thương lòng không bao giờ khép.  Nghe những bài tháng Tư lòng nát bươm như muôn cánh hoa tím nhòe nhoẹt dưới bước chân người.  Cuộc chiến đã tàn, lịch sử đã sang trang, lớp trẻ lớn lên lòng trong như nước ruột rỗng như những cọng rau muống xanh tươi.  Họ nhớ làm gì chuyện Quốc Cộng, biết làm gì lý lẽ phân tranh, bởi có ai đi ngược được dòng đời và có ai trả được mạng của người chết, xóa được nỗi khổ đau của kẻ còn …  Để cho những người đã có mặt trong chặng đời bể dâu ấy mỗi người phải mang lấy riêng mình một nỗi tang thương.  Đời càng dài nỗi tang thương càng ngấu càng đậm sâu, càng buồn hơn khi những chứng nhân còn sót lại của lịch sữ rồi cũng lần lượt như bụi lắng yên bên bờ sông lịch sử.  Ký giả Lô Răng Phan Lạc Phúc rồi cũng đã đến bờ.

Nhìn lại, phải ngạc nhiên về cuộc đời rất dài của Phan Lạc Phúc.  Dài không vì tuổi thọ mà vì những chặng đường  ông đã đi qua.  Mười tám tuổi đi kháng chiến, sau 4 năm ra bưng chống Pháp trong hàng ngũ Việt Minh thấy ra “cuộc chiến này không phải của mình,” về thành lại bị động viên vào Quân Đội Quốc Gia, mà thực chất là “đi lính Tây.”  Lưu lạc vào Nam thành lính Cộng Hòa, từ “chiến binh lội ruộng” về tham mưu báo chí thành ký giả Lô Răng, từ sĩ quan cao cấp qua một ngày thành tù cải tạo “được thăng chức làm ‘phân cục trưởng’ chuyên môn đi gánh c…  Mười năm cải tạo 6 năm nín thở qua sông khốn khó cùng đất nước để sau cùng làm lưu dân trên đất Úc.  Cuộc đời đó nếu kèo thêm đôi chuyến vượt biên ở đảo thì kể như trọn một bộ trường thiên Cuốn Theo Chiều Gió, vẹn nghiệp chứng nhân của trăm năm nước Việt.

Trăm năm nước Việt, Phan Lạc Phúc mang theo mình những gì, gửi lại cho chúng ta những gì? 

Chỉ với Tuyển Tập Tạp Ghi là có thể thấy gần hết cuộc đời PLP, thấy những chấm phá sắc sảo của xã hội miền Bắc những năm tháng thanh bình với bờ ruộng lũy tre chợ búa thôn làng và những lễ tục in đậm vào lòng trẻ thơ, của những nẻo đường kháng chiến với tuổi đôi mươi mộng mơ đầy lý tưởng, của hai mươi năm Việt Nam Cộng Hòa văn nghệ thể thao văn hóa chính trị, của thiên đường Xã Hội Chủ Nghĩa trí thức không bằng cục phân…, của đời lưu vong cả ngày chỉ biết chỉ nghĩ về một quê hương đã mất.

Những cảm xúc, tâm tình, của PLP qua mỗi chặng đời mỗi kỷ niệm dường khơi mở trong lòng mình bao nỗi buồn vui, giải cho mình những thắc mắc nghi ngại, vẽ cho mình những khung cảnh xã hội chưa biết đến bao giờ.  Qua Tạp Ghi của Phan Lạc Phúc tôi tìm được những câu trả lời hết sức đơn giản về những chuyện phải đọc thiên kinh vạn quyển: lễ khai tâm thì có làm cho mình sáng dạ đâu?, chiến tranh Việt Nam sao bị gọi là chiến tranh ủy nhiệm?  Có lẽ điều quý nhất chính ở chỗ Phan Lạc Phúc là Ký giả Lô Răng, không phải nhà văn Phan Lạc Phúc, để tôi có thể tin mà không cần phải đắn đo về cái kiến thức mà Nguyễn Xuân Nghĩa gọi là uẩn súc.  Bên cạnh những nhận định đơn giản mạch lạc và chắc chắn về thế cuộc, PLP còn có những thẩm nhận tinh tế về văn hóa, con người.  Qua PLP, những bóng người đã một lần có mặt trong cuộc bể dâu hiện ra như phố đêm Sài gòn quanh co khuất nẻo, những uẩn khúc không ai biết đến nói lên can qua không chỉ trên đất nước mà còn trong nội tâm của tác giả, nơi hoàn cảnh mỗi gia đình, trong suy tư của người dân một đất nước. 

Đọc Phan Lạc Phúc cứ thấy hình ảnh một con người văn hóa, không phải một quân nhân, một chính trị gia, một nhà giáo, hay một nghệ sĩ.  Văn hóa nào làm nên con người ấy?  Văn hóa Việt hay văn hóa loài người, văn hóa xã hội hay văn hóa trường lớp, văn hóa chuyên môn hay văn hóa tổng quát?  Có lẽ là tất cả, nhào trộn thành một thứ mật tuôn chảy trong con người của ông, để đọc Tạp Ghi tôi thấy ra mình rỗng như cọng rau muống mà Phan Lạc Phúc là bể đời mênh mông, là nước Việt mênh mông. 

Định cư nơi đất Úc, Phan Lạc Phúc có lần nhìn hoa tím jacaranda mà nhớ cây xoan già nơi chốn cội nguội.  Giờ đây về với nguồn cội, biết trời Úc hoa có vì ai nở ngát phút này.  Nơi đây xin mượn cánh hoa be bé tiễn đưa một khuôn mặt của quê hương về với đất trong những ngày cuối tháng Tư hoa tím.

Vĩnh biệt, Phan Lạc Phúc.


Lưu Na
04292016

MƠ. LÀ MƠ...



Duyên

hoa quả cắt trong vườn nhà, San Jose
tặng anh chị Lữ Quỳnh. lần đầu gặp gỡ

tặng anh Lữ Quỳnh.

gần đây tôi hay thức giấc.
giữa những giấc mơ.
chập chờn. chưa dứt...
ra khỏi cơn mơ. không nhớ.
chỉ biết có chút gì. rất lạ.
thật sâu, trong trái tim.
sao mờ nhạt quá.
và những xót xa. còn.
chạm, nhẹ.
thoát. hư vô.

đọc thơ Lữ Quỳnh.*
trong những giấc mơ, anh.
lời vô ngôn.
những giấc mơ nồng nàn 
lạ lẫm...**
những giấc mơ
khi hạnh phúc. lúc đớn đau,
thường rủ nhau. về...
cùng lượt.
rối  bời. 
mơ.
tỉnh.

những giấc mơ...
có bạn bè. về, nói, cười. ấm áp.
mơ. thực. chỉ cách nhau.
bằng tỉnh thức.
thức tỉnh rồi.
mong về lại trong mơ.

bóng mây kia. lãng đãng bên trời.
và bên đời. một người. lãng đãng
kiếm tìm...chi.
bóng mây kia.
có phải. bóng vô cùng.

duyên.
4/20/2016

*  Hai quyển Những giấc mơ tôi, và Mây trong những giấc mơ, thơ Lữ Quỳnh.
** Mây trong những giấc mơ. thơ Lữ Quỳnh.