Monday, January 9, 2012


Serenade

Franz. Schubert
Ian Bùi


1. Chìm trong chiều vắng
một hồi chuông trầm. Lắng
từng tiếng, ngân ngân. Chiêu hồn ai?
Còn đâu mùa gió bên
rừng thu. Ngày đó
nắng hoa, tay ôm bàn tay.

Chiều nay nhớ tiếng ai hát, sau đồi
đêm tình yêu hé, môi mời.
(đêm người nằm xuống bên người)
Chiều nay, có tiếng ta hát say trời.
Mơ ngày xanh đã xa rồi,
chỉ còn chiếc bóng mà thôi.

2. Chiều sa vào mây.
Những vần thơ ngày ấy
người hãy mang theo. Cho đời sau.
Kỷ niệm là đoá hoa
Phù Dung ngày đó.
Nhắn cho chuyến gió: xin chờ nhau!

Chiều nay, có ai lau cơn mê đời
khi bàn tay ấm buông xuôi.
Khi bờ mi khép. Khô lời.
Chiều nay, có con tim vẫn yêu người
cho dù lệ đẫm trên môi,
dẫu thời gian có ngừng trôi.

3. Còn lại đây màu nắng úa trên đồi,
hoàng hôn tím chân trời.
Hãy cho nhau thêm một chiều
bên phiếm đời.
Một lần nghe tiếng ai cười
để rồi mãi mãi im hơi.

Tiễn người đi
chiều
rơi 

-ianbui
2012'01 

Lời ghi của NXT
Hồi mới cưới nhau, Nguyễn có mua tặng vợ mình là Dung một cuốn nhạc có tựa đề là ‘14 Tình Ca Bất Tử’ do Phạm Duy tuyển chọn và soạn lời Việt, Trần Dạ Từ giới thiệu. Hình bìa là một bức tranh tuyệt đẹp của Chagall. Bài đầu tiên là bản Dạ Khúc (Serenade) của Franz Schubert.
Trải qua gần nửa thế kỷ cuốn nhạc đó vẫn còn và Dung giữ nó, mang theo trên suốt hành trình của đời mình. Những năm sau này, Dung học chơi piano và thường đàn vào buổi tối, cả trong những lúc bệnh, cùng với những bản nhạc khác. Tiếng đàn vang lên lúc Nguyễn làm việc trước computer hay nằm lơ mơ trên ghế recliner.
Vừa qua, trong tang lễ của Dung, Nguyễn đã nhờ Ian Bùi hát bài này trong tiếng đàn orgue của Tony Tâm Đặng trước lúc Nguyễn đọc bài thơ Khúc Gió Đông viết tặng Dung. Khi mọi việc đã xong, Ian Bùi trở về nhà viết lại lời Việt cho bản Serenade. Ca từ của Ian Bùi hợp với khung cảnh và tâm cảnh Dung và Nguyễn bây giờ, trong đó có dùng lại vài hình ảnh của bài thơ.  Nay xin ghi lại ở đây như một kỷ niệm.

NXT

No comments:

Post a Comment