Saturday, December 1, 2012

TẢN MẠN BÊN TÁCH CÀ PHÊ



Mùa đông qua phố

Nguyễn Xuân Thiệp 


                                          Minh họa của Bảo Huân
  
  Theo em xuống phố trưa nay... Câu hát Lê Uyên mở đầu bài ca trong một chương trình ở Sài Gòn vừa nghe lại, giúp mình làm một cuộc phiếm du qua những con phố mùa đông với biết bao cảm xúc. Nay xin ghi lại vài đoạn ngắn gởi đến bạn đọc thân mến.
   Mùa đông đã đến trong thành phố. Đêm, những ngôi nhà sáng đèn. Mọi người quây quần bên bếp lửa gia đình. Vậy mà có gã làm thơ điên khùng đi tìm một vầng trăng (điều này có thiệt, chứ không phải người viết phịa ra cho co vẻ cảm động và thêm phần lãng mạn). Vâng. Đêm mùa đông, có gã làm thơ đi tìm vầng trăng. Và gã đã gặp. Ngày xưa ở Vương phủ, gã thường thấy trăng trên ngọn sầu đông. Và rồi đạp xe qua nhà một người con gái để được nhìn mái tóc nàng thấp thoáng dưới ánh đèn. Chỉ có chừng nớ thôi mà về cảm động muốn chết. Bây giờ, ở xứ người, nơi vùng đồng cỏ Texas, trăng hiện ra trên hàng cây maple rụng lá. Trời thật trong, và giá rét căm căm. Gã quấn chặt chiếc khăn quàng cổ và  thầm đọc một câu thơ của mình để tìm hơi ấm: Hỡi ôi. đốm lửa từ sinh diệt / cháy. tàn đông. mùa tuyết sắp qua...
   Và quả nhiên, gã đã tìm thấy hơi ấm ấy, không chỉ trong thơ của mình, mà cả trong âm nhạc của Lê Uyên Phương và tiếng hát Lê Uyên.
   Ở đây, xin cho mình được nói một chút về ca khúc Một Ngày Vui Mùa Đông của Lê Uyên Phương. Ca khúc mà Lê Uyên nhắc lại khi nói về Lộc (LUP). Câu chuyện xảy ra ở một nhà ga. Ga Đà Lạt. "Nhưng trên thềm ga / Chờ đến trăng tà..."  Đây là cuộc hội ngộ của hai người yêu nhau. "Ai như người yêu / Màu áo mây chiều..." Một cuộc tình vui, một khúc hát vui, cho dẫu sau này hai người chia tay nhau. Như âm vang  của nhạc Joseph Kosma và thơ Jacques Prévert trong Les Feuilles Mortes
C'est une chanson qui nous ressemble.
Toi, tu m'aimais et je t'aimais
Et nous vivions tous deux ensemble,
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Mais la vie s'épare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit
   Một khúc hát vui, như chúng ta, ôi những ngày xa xưa ấy, em yêu anh và anh yêu em. Hai chúng ta cùng vui sống. Nhưng rồi cuộc đời chia cách những kẻ yêu nhau, thật nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nào.

NXT

No comments:

Post a Comment